Chương 16: Khắp Toàn Thân Từ Trên Xuống Dưới, Duy Nhất Một Chút Vị Ngọt

Thẩm Khiết tuy rằng chưa từng tận mắt nhìn thấy người, mà cũng biết sự tồn tại của nhà họ Hạ.

Thẩm Lương Bình cũng từng đưa cô và Thẩm Hoa Hạo đến những bữa tiệc xa hoa, từng gặp không ít người tai to mặt lớn trong xã hội thượng lưu, nhưng đó chỉ là trong vòng thành phố S, không thể so sánh được với bên ngoài. Hạ Tây Châu được nhà họ Hạ nhận về, quanh năm ở nước ngoài, vòng giao lưu cũng là nước ngoài.

Quản lý phía sau thấy cô sững sờ, tiến lên giục cô: "Cô ở phòng nào? Đứng ở đây làm gì?"

Thẩm Khiết ôm chặt đồ trong ngực, vội xin lỗi: "Xin lỗi xin lỗi, tôi là thực tập sinh, tôi đi đóng dấu."

Quản lý cau mày nói: "Đóng dấu còn không mau đi, lần mà lần mần, thực tập sinh chẳng biết gì cả, làm chút chuyện thì chịu khó chút đi."

Thẩm Khiết bị mắng một trận, cắn răng nhịn xuống, cúi người chào, quay đầu chạy đi.

Cô không tốt nghiệp đại học danh tiếng giống như Thẩm Tư Phi, sức cạnh tranh chuyên ngành cũng không mạnh, từ nhỏ lớn lên ở hoàn cảnh gia đình hậu đãi như nhà họ Thẩm, an nhàn lại thoải mái, cho nên không chịu nỗ lực. Nhóm chị em chơi với cô cũng là bởi vì gia thế của cô.

Nhưng cô vẫn cho rằng đây là chuyện đương nhiên. Cô là con gái duy nhất của nhà họ Thẩm, không cần nỗ lực học tập kế thừa gia sản, chỉ cần lớn lên trong sủng ái, sau đó tìm một nhà khá giả gả đi là được.

Hạ Tây Châu thỏa mãn tất cả ảo tưởng với đàn ông của cô.

Đẹp trai lắm tiền, quan trọng hơn là gia thế tốt.

Nghĩ tới đây, ở đây thực tập lại khắp nơi bị khinh bỉ chịu sai khiến làm cho Thẩm Khiết cảm giác hết thảy đều có thể nhịn xuống. Bởi vì cô có thể nghĩ cách tiếp xúc Hạ Tây Châu.....

Nhà họ Hạ năm đó bởi vì Hạ lão gia cần nơi chữa bệnh tốt hơn mà chuyển ra khỏi Hoa Quốc, doanh nghiệp gia tộc ở Trung Quốc cũng trường kỳ nằm ở trạng thái hoang phế, dựa vào tiếng tăm ở nước ngoài chống đỡ, Hạ Tây Châu ở nước ngoài thăng bằng căn cơ mới quay lại xử lý mớ hỗn loạn trong nước.

Nhà họ Hạ muốn quyết định mấy vụ thu mua, truyền huyết dịch mới vào cho doanh nghiệp, Hạ Tây Châu liên tiếp bận rộn mấy ngày, ngay cả nghỉ ngơi cũng không có.

Trợ lý Beta bưng cà phê đến cho hắn, Hạ Tây Châu thả hợp đồng xuống, mặt lộ vẻ uể oải: "Ngày hôm nay tan tầm sớm một chút."

Trợ lý Tôn Vi Giai đầy kinh ngạc vì cô luôn cảm thấy đối phương là người cuồng công việc không cần nghỉ ngơi, nhưng vẫn mỉm cười: "Vâng, tôi đi gọi tài xế cho ngài."

"Không cần, tự tôi về."

Khi cô lại vào văn phòng chủ tịch, Hạ Tây Châu đã đứng trước cửa sổ thủy tinh sát đất, hai chân thon dài thẳng tắp, âu phục giày da, tóc cũng chỉnh tề gọn ghẽ, khắp toàn thân chẳng có chút hơi người nào, như là một cái máy hoàn mỹ.

Thời gian Tôn Vi Giai theo Hạ Tây Châu khá lâu, cô thoáng nghe qua một ít chuyện xấu xa trong giới thượng lưu. Hạ Tây Châu có thể thoát ra khỏi vũng bùn bẩn và khói thuốc súng kia, có thể thấy được thủ đoạn và bản lĩnh đã tu luyện đến trình độ cao thâm. Càng làm cho Tôn Vi Giai không thể không tin là, đối phương ở một số lĩnh vực thương mại có đầu óc thiên tài.

Nói đúng hơn, đối phương có thiên phú tài chính cực cao, cùng với sự ưu tú do được bồi dưỡng. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Hạ Tây Châu ở nước ngoài, từng được truyền là thiên tài Wall Street, con cưng của Thượng Đế.

Nhưng hắn không hứng thú với cái đẹp, mỹ nhân muốn tiếp cận hắn thì vô số, mà không thấy hắn đáp lại bất kỳ ai.

Ai cũng đồn đại chủ tịch Hạ có một cô vợ nuôi từ bé ở Trung Quốc, chỉ chờ quay lại kết hôn thành gia, cho nên giữ mình trong sạch gần như cứng nhắc lạnh nhạt.

Hạ Tây Châu nhìn đồng hồ đeo tay, cầm âu phục trên ghế, nhàn nhạt bàn giao, "Tôi tan làm trước. Đúng rồi, cô chuyển lời cho giám đốc Dư, bánh ngọt ngành giải trí, tôi sẽ đích thân chia một nửa."

Dã tâm của hắn rất lớn, dù cho đứng trên một tòa thành thị đèn đuốc huy hoàng, cô độc vô biên, mà đập vào mắt vẫn là đế quốc thương mại của hắn.

Chủ tịch Hạ dã tâm bừng bừng khiêm tốn vào hầm gara để xe, lại khiêm tốn lái xe về khu chung cư.

Về nhà hắn lại khó chịu nằm trên ghế salon, một tay đặt trên bụng, sắc mặt trắng bệch, ngay cả trán cũng chảy mồ hôi, sự kiêu ngạo bễ nghễ vừa nãy cũng biến mất không còn.

Hắn luôn luôn nhẫn nhịn kìm nén đến mức tận cùng, phong độ ở ngoài, không sai phạm.

Hắn bị đau dạ dày, do trường kỳ ăn uống không quy luật tạo thành, cũng không phải đặc biệt nghiêm trọng. Nhưng có lúc vất vả ba bữa loạn thành một, nội tạng bãi công còn nhanh hơn hắn.

Hạ Tây Châu ngồi trên ghế salon khó chịu hoài nghi nhân sinh, ngày tháng bị lừa bán khó chịu tuyệt vọng hắn cũng có thể vượt qua lại bị cái đau này đánh bại triệt để. Có lẽ là tuổi tác dần lớn, thân thể không thể chống đỡ được bằng khi còn trẻ, cũng có lẽ hắn có lúc cảm nhận được cảm giác khuyết thiếu trống vắng cực độ nào đó.

Người ngoài đồn đại hắn lạnh lùng kiêu căng, ngông cuồng tự đại, duy ngã độc tôn, đời này sẽ không yêu người nào, mặc dù kết hôn cũng nhất định là có chỗ tốt với lợi ích của gia tộc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!