Phiên ngoại một: Omega có lại ký ức bị cắm đến động dục còn bắn nước tiểu
Kết thúc hôn lễ đã là chạng vạng, Thường Hành lái xe đưa Bạch Tiểu Đường về nhà, hai người như là xa lạ sau một lúc lâu không nói chuyện, chỉ là hô hấp càng thêm nóng bỏng, chớp mắt dính vào nhau.
Thường Hành dừng xe ở cửa nhà, Bạch Tiểu Đường ngoan ngoãn chờ hắn tới ôm, vì thế hai người ôm nhau, nghiêng ngả lảo đảo về phòng ngủ.
"Tiểu Đường, em mau sờ anh......" Alpha ôm cậu kích động thở hổn hển, "Em nhận ra chim anh đầu tiên."
Bạch Tiểu Đường nhận ra Thường Hành đâu chịu sờ nữa, giãy giụa bò về mép giường, trở nên ngượng ngùng hơn lúc trước, chỉ hận không thể quên lúc trước mình cầm dương v*t Alpha ngủ.
"Bạch Tiểu Đường, em có sờ không?" Thường Hành không quen nhìn cậu trốn, lập tức đè Omega dưới thân buộc cậu sờ dục căn sưng to, "Lâu không thân thiết với anh như vậy, em không nhớ anh à?"
Bạch Tiểu Đường tránh không thoát, chỉ phải nắm mệnh căn của Thường Hành sờ soạng một hơi, vuốt vuốt tìm về chút cảm giác, lại nghe Alpha nhắc chuyện lúc trước, mắt nháy mắt trượt xuống mấy giọt nước mắt, ủy khuất cùng khổ sở lần lượt đến, cầm dục căn của Thường Hành oa oa khóc lên.
Alpha vừa thấy cậu khóc đã hoảng sợ: "Không sờ thì không sờ, em khóc cái gì?"
"Em nhớ anh...... Em rất nhớ anh......" Bạch Tiểu Đường lại nắm chặt dương v*t Thường Hành, vừa khóc vừa kêu, "Thường Hành, em...... Em rõ ràng cảm giác được anh ở bên cạnh, nhưng lại không tìm thấy anh."
"Bảo bối, đã qua rồi." Thường Hành còn khổ sở hơn cậu, "Đừng khóc, khóc nữa anh sẽ không còn tâm trạng đút no cái miệng phía dưới của em."
Omega vội vàng lau sạch nước mắt, dùng ngón tay căng huyệt khẩu ngồi xuống dương v*t dữ tợn, mới vừa vào một chút đã bị Thường Hành siết eo cắm hết vào.
Bạch Tiểu Đường không nhịn được kêu "A" một tiếng, người lắc về phía sau.
Alpha vội vàng cầm gối đầu lót dưới eo cậu: "Đau sao?"
Omega che bụng nhỏ thở dốc một lát, rưng rưng lẩm bẩm nói: "Đã lâu...... Đã lâu không sâu như vậy......"
Thường Hành không khỏi đắc ý, liếm vành tai Bạch Tiểu Đường nói thầm: "Trực tiếp đâm vào có đau không?"
Bạch Tiểu Đường e lệ lắc đầu, lại nhỏ giọng nói: "Anh làm đi."
Alpha lập tức ôm eo cậu luật động. Bạch Tiểu Đường trước nay chưa từng chủ động, treo trên người Thường Hành bị đâm cho đong đưa lúc lắc, thân mình gần như treo trên không, chỉ có lúc bị đâm đến chỗ sâu nhất mông mới có thể đụng tới chăn đơn, nhưng thể dịch chảy ra từ bắp đùi lại làm ướt đệm chăn.
"Em nợ anh bao nhiêu lần em biết không?" Thường Hành ấn gáy Bạch Tiểu Đường thô bạo hôn môi, lại kéo hai chân cậu ra, nhìn chằm chằm huyệt khẩu bị cắm hồng cười khẽ, "Bạch Tiểu Đường, em chờ anh thao chết em đi."
Omega mơ mơ màng màng đáp ứng, hai chân trượt xuống bên hông Thường Hành, cậu lại chủ động nâng vòng eo đối phương lên, ngẩng đầu lên rên rỉ khó nhịn, một lượng lớn nước dịch từ chỗ sâu trong huyệt đạo phun trào ra.
"Thường Hành." Bạch Tiểu Đường bỗng nhiên thoát khỏi tình triều, thanh tỉnh trong chốc lát, "Em sắp phát tình."
Thường Hành cảm giác được, nâng mông cậu đâm vài cái: "Có anh đây, đừng sợ."
Omega nghe vậy nhắm mắt lại thở phào, gian nan xoay người kề cổ bên môi Thường Hành, sau đó lâm vào dục vọng càng hỗn độn.
Alpha đầu tiên là quyến luyến hôn tuyến thể, cảm động với tin tưởng của Bạch Tiểu Đường, lại bức thiết khát vọng chi phối cơ thể mềm mại dưới thân, vì thế Thường Hành hung hăng cắn gáy Bạch Tiểu Đường, điên cuồng đong đưa eo trong tiếng kêu sợ hãi và rên rỉ của Omega.
Có chút tình cảm vô pháp nói ra ngoài miệng, tỷ như nhớ nhung vô tận, tỷ như yêu say đắm triền miên cùng với tình ái gần như bạo ngược. Thường Hành cắn xé gáy Bạch Tiểu Đường, dục căn khảm thật sâu trong thân thể Omega. Kỳ thật kỹ thuật của Alpha rất tốt, nhưng bọn họ thân thiết mang theo một loại xúc động gần như gặp lại sau cửu biệt, đau đớn cùng nước mắt mới đủ để giảm bớt.
Vì thế Bạch Tiểu Đường nằm trên giường, eo ép tới cực thấp, chỉ nhếch mông bị Alpha thao đến cả người phát run, bắn càng thêm dễ dàng, thậm chí đến độ chỉ cần Thường Hành sờ sờ dục căn là có thể bắn.
"Đổi tư thế khác không?" Alpha ôm lấy eo cậu, động tác thô bạo, ngữ khí lại vẫn ôn nhu.
Bạch Tiểu Đường chần chờ lắc đầu, tách hai chân ra để Thường Hành cắm sâu hơn, cảm giác bị hoàn toàn chinh phục khuất nhục cũng không sâu đâm, rốt cuộc Thường Hành là Alpha mà cậu yêu sâu đậm.
Bạch Tiểu Đường cũng không phải không biết băn khoăn của Thường Hành, đơn giản là lo lắng cậu xuất thân từ đại gia tộc, tâm cao khí ngạo, cho dù kì phát tình cũng không thể tiếp thu tư thế nguyên thủy bị bắt nạt lâu như vậy.
Nhưng mà Bạch Tiểu Đường thích như vậy, cậu mê luyến Thường Hành mất khống chế, bởi vì chỉ có Alpha bị tình dục khống chế mới không giống Thường Hành bình thường ôn nhu lãng mạn.
Bạch Tiểu Đường tưởng tượng đến biểu tình phát hỏa của Thường Hành là kích động đến tứ chi nhũn ra, như thể Alpha dùng ánh mắt là có thể làm cậu phát tình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!