[36] Người một nhà cùng nhau ăn Tết
Thường Hành mặc quần xong, ở phòng ngủ bình tĩnh một buổi sáng mới đen mặt ra cửa. Lúc này Omega đã ăn hết một đĩa quả sấy, đang ôm ly nước liều mạng uống nước giải khát.
"Em ấy muốn gặp tôi không?" Thường Hành tùy tay túm chặt cổ áo một hạ nhân gầm nhẹ.
"Không...... Không!" Beta hai chân mềm nhũn, bị Alpha tức giận dọa sợ tới mức run bần bật, "Cậu ấy chưa nói gì hết ạ!"
Thường Hành thật vất vả dằn xuống lửa giận lại có xu thế bừng lên, cười cười đi đến sô pha ngồi xuống, liều mạng nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Đường.
Omega gãi gãi đầu, buông ly nước chậm rì rì bò bên người Thường Hành dựa vào trong lòng ngực Alpha. Biểu tình của Thường Hành vừa mới thả lỏng, lại thấy bàn tay Bạch Tiểu Đường hướng về phía giữa háng mình.
Alpha lập tức hung hăng nắm lấy cổ tay Bạch Tiểu Đường, ấn cậu ở giữa hai chân đét mông: "Đừng tưởng rằng em không khỏe là có thể quậy loạn! Bạch Tiểu Đường, dù em không nhớ ra anh, anh cũng vẫn đánh!"
Bạch Tiểu Đường bị đánh đến run run, cũng không rớt giọt nước mắt nào, chờ Thường Hành đánh xong che lại mông lủi đến trong một góc sô pha.
Thường Hành thở hổn hển mấy hơi, tùy tay ném cái đệm dựa qua. Omega lập tức đỡ được ôm vào trong ngực, vùi mặt vào mê say ngửi. Vì thế tay Alpha lại ngứa, hận không thể xách cậu về đánh tiếp. Dù sao đánh tới đánh lui cũng không thật sự dùng sức, nếu Bạch Tiểu Đường cảm thấy đau, đã sớm ồn ào.
"Anh...... Anh thật là không trị được em mà." Thường Hành đỡ trán thở dài, lúc nhắm mắt lại bình phục cảm xúc cảm giác được Bạch Tiểu Đường lại nhào vào lòng mình.
Không cần phải nói lại tới sờ dục căn.
Thường Hành thật sự là hết cách với cậu, đành tùy ý Bạch Tiểu Đường sờ, ủ rũ cụp đuôi ôm Omega về chủ trạch ăn Tết. Người này tới Thường gia còn không chịu nắm tay Thường Hành, càng muốn nắm dương v*t Alpha, bị vỗ lưng vài cái mới không tình nguyện mà giữ chặt đầu ngón tay Thường Hành.
Chủ trạch Thường gia im ắng, chỉ có ngoài cửa sổ truyền đến tiếng tuyết rơi rất nhỏ.
Thường Cửu đang ngồi ở sô pha phòng khách uống trà, thấy họ trước mắt hơi hơi sáng ngời: "Về rồi à?"
Thường Hành bị Bạch Tiểu Đường lăn lộn đến biểu tình tiều tụy, "Vâng" một tiếng, đẩy Omega đến trên sô pha, bản thân thì ỷ ở cạnh cửa giận dỗi.
Bạch Tiểu Đường tuy rằng nhận không ra Thường Hành, nhưng còn nhớ rõ Thường Cửu, ngồi ở trên sô pha ngoan ngoãn gọi người: "Đại ca, chúc mừng năm mới."
Thường Cửu cười cười, lại đưa cho cậu một bao lì xì thật dày.
"Cửu ca, của em đâu?" Thường Hành thoáng nhìn nhịn không được nói thầm, "Anh cho thì em ấy nhận ngay, em cho phỏng chừng cũng chả thèm nhìn."
"Em ấy chưa nhận ra chú à?" Thường Cửu buồn cười thúc giục Thường Hành lại đây ngồi, "Bác sĩ đã nói là phải từ từ, chú giận dỗi cái gì?"
Alpha đi đến bên người Bạch Tiểu Đường ngồi xuống, lung tung cầm bánh quả hồng nhét trong miệng gặm: "Em tự giận mình."
Omega nhéo bao lì xì nhích lại gần Thường Hành, lén lút lại muốn làm chuyện xấu. Thường Hành nói chuyện với Thường Cửu không rảnh quản cậu. Bạch Tiểu Đường làm như không thấy đại ca Thường gia vùi mặt vào giữa háng Alpha, còn dẩu mông lắc tới lắc đi.
Thường Hành hỏng mất mà nắm gáy cậu, hít sâu vài hơi mới bình tĩnh lại: "Anh, em vào phòng ngủ dạy dỗ em ấy một chút." Nói xong không đợi Thường Cửu trả lời, trực tiếp khiêng Omega lên vai mang về phòng ngủ.
Bạch Tiểu Đường ra sức đạp chân, bị ấn ở trên giường lại giãy giụa nhảy dựng lên, vùng vẫy nhảy vào phòng tắm.
Thường Hành thấy cậu muốn đi vệ sinh, đành ôm Omega đi vào phòng tắm, giúp cậu cởi lưng quần lại đỡ dục căn.
Bạch Tiểu Đường lúc trước không nhận ra Thường Hành, dùng tư thế như vậy đi vệ sinh vẫn luôn không có phản ứng, hôm nay không biết thế nào, bỗng nhiên ngượng ngùng xoắn xít run run, nhìn chằm chằm tay cầm lấy dương v*t mình si ngốc mà nhìn chăm chú hồi lâu, trong miệng đột nhiên nhảy ra một tiếng nỉ non: "Thường Hành......"
Lòng Alpha khẽ nhúc nhích, ngón tay theo cán chậm rãi hoạt động, Bạch Tiểu Đường quả nhiên run hơn, gọi tên Alpha thế nào cũng không tiểu được.
"Em nhận ra tay của anh rồi?" Thường Hành kinh ngạc lại vui mừng, "Tiểu Đường của anh......"
Nhưng mà Bạch Tiểu Đường nhận ra tay Thường Hành lại xấu hổ, hai chân càng thêm vô lực, không đứng được, càng miễn bàn đi vệ sinh. Alpha thấy cậu mãi cũng không tiểu được, dứt khoát bế người lên vỗ vỗ mông.
Bạch Tiểu Đường xấu hổ và giận dữ, bụm mặt vừa khóc vừa tiểu, nước tiểu còn kèm theo bạch trọc loãng.
"Có sao đâu......" Thường Hành mỉm cười hôn gáy Omega, "Cũng không phải lần đầu tiên."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!