[24] Bạch Tiểu Đường quỳ gối trên giường bị Thường Hành cắm
Omega bị nói trúng tâm sự xấu hổ buồn bực duỗi chân.
Thường Hành lạnh mặt đánh mông cậu, ngồi vào bàn bài cũng không cho Bạch Tiểu Đường quay đầu lại, ấn cậu chặt trong lòng dùng tây trang che kín mít, lại nghiêng đầu nói nhỏ mấy câu với người chia bài.
"Ông chủ Thường, đây là Omega của ngài à?"
Thường Hành ngoài cười nhưng trong không cười gật đầu, đánh mông Bạch Tiểu Đường vang "bạch bạch": "Bị tôi chiều một chút cũng không nghe lời, làm các vị chê cười rồi."
Mấy vị kia tươi cười khen vài câu, lại bắt đầu đổi ván bài mới.
Bạch Tiểu Đường vểnh tai nghe đến là nóng vội, ôm vai Thường Hành không ngừng nói bên tai Alpha: "Em biết đánh bài, em lợi hại lắm, anh mau cho em xem một cái."
Thường Hành nghe vào tai này ra tai kia, mặc cho Bạch Tiểu Đường giãy thế nào cũng không phản ứng, thẳng đến khi người chia bài lấy tới một áo khoác nhỏ màu đen mới ném bài trên bay, buộc Bạch Tiểu Đường mặc.
Omega không tình nguyện tròng lên áo choàng, phong cảnh trước ngực mới bị che khuất một ít, Thường Hành còn có chút không hài lòng, thay Bạch Tiểu Đường cài hết nút áo mới cho phép cậu xoay người ngồi ở trên đùi mình xem bài.
"Bảo bối, đừng chọc anh nữa." Thường Hành ngậm vành tai cậu khàn giọng cười.
Bạch Tiểu Đường vặn vẹo eo, làm bộ không nghe thấy giúp Alpha lấy bài.
"Bạch Tiểu Đường." Thường Hành nghiến răng nghiến lợi kéo tay cậu về, "Em một hai phải nháo có phải hay không?"
"Dù sao bọn họ cố kỵ Thường gia không dám thắng tiền, anh để cho em chơi một lát được không?" Bạch Tiểu Đường dán ở trong lòng Alpha thì thầm thương lượng, "Về mặc bộ này cho anh sờ được không?"
"Còn biết cò kè mặc cả à?" Thường Hành tức giận không nhẹ, duỗi tay hung hăng xoa bắp đùi cậu.
Bạch Tiểu Đường kêu rên cong lưng, bị xoa đến cả người nhũn ra còn chấp nhất lấy bài, nhân tiện giơ bài có lợi thế trước mặt.
"Anh xem, em lợi hại chứ." Omega đắc ý vô cùng.
"Xem anh về nhà trừng phạt em thế nào." Thường Hành hết cách với cậu, đành dựa vào ghế dựa xem Bạch Tiểu Đường chơi bài.
Bạch Tiểu Đường đích xác lợi hại, vận may cũng tốt, giây lát trước mặt liền chất đầy bài. Cậu còn chưa thắng đủ, dáng vẻ nóng lòng muốn thử dọa sợ người đang ngồi.
Thường Hành nhìn một lát thò lại gần hừ nhẹ: "Chuyển biến tốt thì thu tay chứ."
"Biết chứ." Omega cười gật đầu, để người khác thắng mấy lá, lại nhịn không được đánh họ đến hoa rơi nước chảy.
"Thắng quá nhiều anh không hạ đài được." Thường Hành ôm eo cậu dung túng cười nói, "Dù người ta nhường anh, cũng phải cho chút mặt mũi."
Tay sờ bài của Bạch Tiểu Đường hơi khựng lại, không tình nguyện mà "Ừm" một tiếng, đẩy hết bài xuống: "Hôm nay này không tính toán gì hết, dù tôi thắng các vị, cũng là thắng không võ, chung quy vẫn có Thường Hành ngồi cạnh tôi xem bài."
Omega nói lời này làm lòng các ông chủ thoải mái không ít, chắp tay cảm ơn Thường Hành, lại lục tục đứng dậy đi ra ngoài.
"Ông chủ Thường," Bạch Tiểu Đường thấy người đi hết, lập tức ngồi vào trên bàn lấy chân dẫm bắp đùi Alpha, "Vừa lòng chưa?"
"Tiểu Đường, em một ngày không chọc anh cả người không thoải mái à?" Alpha nhéo mắt cá chân cậu thò lại gần, đè Bạch Tiểu Đường ở trên bàn bài, bài nháy mắt rơi đầy bàn.
Mà Omega nâng một bàn tay vòng lấy cổ Thường Hành, thổi khí với tai Alpha, sau đó cười rộ lên: "Ai bảo anh mắng em?"
"Thù dai." Thường Hành nhịn không được ấn gáy cậu hôn sâu.
Bạch Tiểu Đường ôm cổ Alpha hôn đến cả người phát run, bị buông ra lại bấu vào bàn liều mạng thở dốc. Thường Hành kéo ra ghế dựa đứng dậy, một tay cắm ở trong túi quần, một tay đặt tây trang trên vai, thấy Omega không có ý rời đi, nhướng mày hừ nhẹ: "Thật đúng là muốn làm ở đây một lần à?"
Bạch Tiểu Đường siết góc áo thẳng thắn thành khẩn gật đầu.
Thường Hành buồn bực xoa tóc, lại đi đến bên cạnh bàn bài khiêng cậu lên: "Mùi sòng bạc khó ngửi đến vậy, em vui anh còn chưa vui đâu, muốn chơi thì về nhà chơi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!