Chương 3: (Vô Đề)

Vì sợ phu tử giáo huấn, nói về tình bạn đồng môn, hắn vẫn là mời Trâu công tử lên thuyền nghe nhạc.

Trâu công tử liếc nhìn Hồng quan nhân phong tình vạn chủng trước mắt, chỉ khẽ lui một bước, nhẹ nhàng chắp tay:

"Trâu mỗ đã đính hôn rồi."

Lại còn khiến giai nhân khe khẽ thở dài: Dễ kiếm vật vô giá, khó có được tình lang.

Nghĩ tới đây, Chu Nghiễn Lễ nghiến răng cười lạnh:

"Trâu gia đó vừa nghèo vừa keo kiệt, vị hôn thê qua cửa sợ là sẽ chạy ngay tối hôm đó mất."

"Ai mà lấy tên Trâu ngốc này, sẽ nếm mùi khổ sở."

"Ngay cả tay nữ nhân cũng chưa từng chạm vào, hắn làm sao biết yêu thương nữ nhân?"

Nghĩ đến dáng vẻ không hiểu phong tình của Trâu công tử.

Lại nghĩ đến mọi thứ mà thiếu gia đã chuẩn bị để cưới Liễu Tam cô nương.

Rượu phải chọn loại có từ hai mươi năm tuổi trở lên, giá y phải là kiểu thêu Tô, kiệu hoa phải có mười thợ thủ công làm gấp rút.

Cho dù là cưới một nàng tiên trên trời bất quá cũng chỉ như vậy.

Thường Lạc vội vàng lấy lòng:

"Ai mà lấy Trâu gia kia, thì đúng là sống cả đời như quả phụ rồi."

"Thiếu gia mới là người đã trải qua phong trần, hiểu được lạnh nóng, nếu không Liễu Tam cô nương làm gì vất vả gom tiền cũng phải gả cho người.

"Chờ Trâu gia có tiền cưới vợ, con cái của thiếu gia và Liễu Tam cô nương cũng đã biết ra phố cãi nhau rồi!"

Bị Thường Lạc nói đến vui vẻ, Chu Nghiễn Lễ khép quạt lại, nhưng cố ý làm ra vẻ khó xử:

"Ban đầu ta cũng không định cưới, nhưng thấy nàng ta thành tâm, đành miễn cưỡng mà nhận vậy."

"Đợi nàng ta vào cửa rồi, ta sẽ từ từ nhổ những gai trong tính cách của nàng, chắc chắn sẽ khiến nàng phải yêu ta đến chết."

Thường Lạc hơi tò mò, liền hỏi:

"Vậy sao mười ngày trước, thiếu gia lại bảo ta đi lấy tiền của Liễu Tam cô nương? Lẽ nào không sợ nàng không chịu gả sao?"

Chu Nghiễn Lễ cười nhẹ đáp:

"Vì thẩm mẫu của nàng không chịu cho nàng một miếng cơm ăn, nàng không có chỗ đi, không gả cho ta thì gả cho ai?"

Thường Lạc nghĩ một lúc, cũng cảm thấy thiếu gia nhà mình quả thật thần cơ diệu toán.

Chưởng quầy tiệm bạc bên cạnh thấy Chu Nghiễn Lễ tiêu tiền hào phóng, liền đến gần chào hàng:

"Công tử xem thử tiệm nhỏ này, làm cho phu nhân bộ năm món  vàng, công phí rất hợp lý."

Khi tiếng búa của thợ bạc vang lên, Chu Nghiễn Lễ nhìn thấy trên giá gỗ đàn hương treo một chiếc khóa trường mệnh bạc nhỏ.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Hắn bỗng nghĩ tới điều gì đó, không nhịn được mà khẽ mỉm cười, chỉ tay vào:

"Thêm một chiếc khóa trường mệnh nữa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!