Chương 37: Vòng xoáy vận mệnh (1)

Lý Vi Ý đi ra khỏi thang máy, cả quãng đường cô chạy như bay, nhìn từ xa thấy Trương Tĩnh Thiền ngồi một mình trên ghế giữa dòng người đi lại trong đại sản khách sạn, ánh đèn thủy tinh rực rỡ chiếu lên bóng dáng cô độc của anh.

Lý Vi Ý chạy đến trước mặt anh, anh đứng dậy.

Cô chạy nhanh đến mức hai má đỏ ửng, nhưng đôi mắt lại sáng rực, lấp lánh như những ngôi sao. Cô nắm lấy tay anh, giọng nói giống như vừa khóc lại vừa cười:

"Thành công rồi, Trương Tĩnh Thiền, tôi thành công rồi! Ông ấy lắng nghe rồi! Ông ấy mắt đỏ hoe cam kết với tôi, không! Cam kết với anh sẽ không bao giờ tham lam nữa!"

Sau khi vừa nói xong nước mắt cô cũng rơi xuống. Dù đây là một chuyện tốt đẹp to lớn, hơn nữa còn là chuyện của gia đình anh, nhưng cô lại cảm thấy hết sức đau xót, đồng cảm sâu sắc.

Cô nhìn lồng ngực  thanh tú của người đàn ông trước mặt, nhưng trong đầu lại hiện lên lồng ngực của người đàn ông mặc áo khoác màu xám tro, áo phông trắng, không hiểu cớ gì mà cô muốn lao vào nơi đó.

Cô cúi đầu xuống, cằm vừa chạm đến đỉnh đầu của anh, Trương Tĩnh Thiền dường như cảm nhận được, anh vươn tay ôm lấy cô.

Trái tim Lý Vi Ý rung lên, nhưng vấn đề là cô cao hơn anh gần một cái đầu, cúi xuống thì chỉ nhìn thấy đỉnh đầu đen nhánh và tai của anh. Mà khi anh ôm lấy cô, trái lại trở thành anh nhào vào vòng tay của cô, cả người anh đều gói gọn trong vòng tay Lý Vi Ý.

Đối với Lý Vi Ý thì đây thực sự là một cảm giác mới lạ. Nhìn sinh vật bé nhỏ trong lòng mình, cô chỉ cần hơi khom lưng một chút là khuôn mặt của Trương Tĩnh Thiền sẽ bị vùi trong lồng ngực cô – thực tế thì cô cũng đã làm như vậy.

Chính vào lúc đó, Lý Vi Ý cũng không biết mình bị thiếu mất dây thần kinh gì, hai tay cô vòng qua nách Trương Tĩnh Thiền rồi trực tiếp nhấc bổng anh lên không trung.

Lý Vi Ý: Ha ha ha ha ha…

Sếp lớn Trương Tĩnh Thiền danh tiếng lẫy lừng chốn thương trường, lần đầu tiên trong đời mặt đỏ tía tai, bám chặt lấy cánh tay rắn chắc của cô, anh khẽ quát: Thả tôi xuống!

Lý Vi Ý: Tôi không thả!

Cô còn nhấc anh quay hai vòng, hai chân của thiếu nữ cũng bay lên. Cười thêm một lúc cô mới nhẹ nhàng đặt anh xuống đất, khuôn mặt tràn đầy phấn khởi, mãn nguyện.

Trong mắt của những người xung quanh có vẻ đây là một cảnh tượng tuyệt đẹp, cậu thiếu niên cao to khôi ngô tuấn tú nhấc bổng thiếu nữ xinh đẹp e thẹn, không để ý đến những người xung quanh mà quay vòng dưới ánh đèn thủy tinh óng ánh.

Bao gồm cả Trương Mặc Vân đứng nhìn từ xa.

Đã không còn nhìn thấy những thay đổi khác thường của ông, khuôn mặt bình tĩnh, phong độ hiên ngang. Ông thậm chí còn cười hỏi thư ký đứng bên cạnh:

"Đó là bạn gái của Trương Tĩnh Thiền à?"

Thư ký:

"Có lẽ vậy, ngài xem A Thiền vui vẻ biết bao."

Trương Mặc Vân nhìn họ một lúc rồi dẫn theo đoàn nhân viên rời đi.

Trương Tĩnh Thiền được thả xuống đất, sắc mặt vừa đỏ vừa trắng.

Sau khi Lý Vi Ý nhận ra được khoảng cách thể lực và vóc dáng hai bên, cô can đảm cúi mặt xuống hỏi:

"Sếp Trương giận à? Đừng giận mà, do tôi quá vui mừng nên nhất thời không khống chế được sức mạnh, hì hì."

Trương Tĩnh Thiền nhìn bộ dạng không giấu nổi đắc ý của cô, anh cười lạnh vài tiếng nói:

"Tôi thấy cô khống chế rất tốt đấy." Nói xong anh quay người đi.

Lý Vi Ý vội vàng đuổi theo:

"Đi đâu đấy sếp Trương bé nhỏ của tôi?"

Lồng ngực Trương Tĩnh Thiền như bị tắc nghẽn: Trả phòng! Đi về!

Lý Vi Ý kéo tay áo anh, kết quả là vừa kéo đã khiến thân thể mảnh mai lảo đảo, cô lại không nhìn được cười khúc khích. Trương Tĩnh Thiền vội vàng đứng vững lại, ngước đôi mắt to tròn lạnh lẽo nhìn chằm chằm cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!