Chương 153: Ngoại truyện: A Thiền và A Thiền (1)

Đêm trước hôn lễ.

Lý Vi Ý nằm ngang người trên ghế xô pha, nghiêng đầu cắn hạt dưa xem tivi.

Mẹ Lý và Lý Hiểu Ý đứng sau ghế xô pha, mẹ Lý huých khuỷu tay con gái lớn, giống như đang hạ thấp giọng nói nhưng thực chất là không hề: "Con nhìn con bé xem, nào có vẻ gì là ngày mai sẽ kết hôn làm vợ người ta đâu?"

Lý Hiểu Ý cảm thấy buồn cười, hỏi: "Vi Ý, em không căng thẳng sao?"

Lúc này Lý Vi Ý mới ngồi dậy một cách chậm rãi, ném vỏ dưa vào sọt rác, phủi phủi tay: "Có gì mà phải căng thẳng? Cũng đã 8 năm rồi, em không gả cho anh ấy thì còn gả cho ai? Chỉ là thủ tục để đổi phòng ngủ khác mà thôi."

Ngón tay mẹ Lý búng vào trán cô: "Trước mặt A Thiền thì không được phép nói thế nhé."

"Con biết rồi, con cũng đâu có ngốc, vợ chồng chung thủy sống đến khi đầu bạc răng long, trời ơi con xúc động quá." Lý Vi Ý lại ném một hạt dưa vào miệng.

Mẹ Lý sắp bị cô con gái nhỏ lì lợm, ngứa đòn này làm cho tức chết, bà quay người vào phòng, tiếp tục ngắm nghía, kiểm kê mấy bộ lễ phục và trang sức sẽ mặc ngày mai.

Nhưng đang đi bỗng nhiên bà khựng lại.

Khoan đã, ban nãy con gái nói 8 năm sao?

Bây giờ là tháng 6 năm 2022, tức là năm 2014 khi Lý Vi Ý còn học lớp 12, hai đứa nó đã yêu nhau rồi sao?

Trương Tĩnh Thiền 19 tuổi ưu tú, vừa chín chắn lại biết điều kia sao? Chẳng phải đã cam đoan với vợ chồng bà là đợi Lý Vi Ý lên đại học mới theo đuổi sao?

Mẹ Lý nghiến răng, quay đầu nhìn bộ lễ phục và trang sức lấp lánh chói rọi trong phòng, cuối cùng bà hừ một tiếng rồi bật cười.

Đây chính là căn hộ lớn cao cấp mà Lý Vi Ý và Trương Tĩnh Thiền sống chung. Nhà Lý không mua nhà ở Tương Thành, mỗi lần bố mẹ Lý qua chơi, đều được Chung Nghị tiếp đón về nhà ở như bố mẹ ruột, họ cũng tiện giúp trông cháu. Sau khi chuẩn bị xong biệt thự làm nhà cưới, Trương Tĩnh Thiền sang tên căn hộ này cho Lý Vi Ý, bây giờ vừa hay làm nhà mẹ đẻ để đưa dâu.

Vì vậy Lý Vi Ý mới nói là đổi phòng ngủ, cô lấy chồng chẳng qua chỉ là chuyển từ tay trái của Trương Tĩnh Thiền sang tay phải mà thôi.

Chuông cửa reo.

Lý Hiểu Ý ngạc nhiên: "Muộn thế này rồi còn ai đến nữa."

Cô ấy ở cửa ra, Lê Duẫn Mặc mặc vest bảnh bao đứng ngoài cửa. Lý Hiểu Ý lập tức chặn cậu ta lại: "Sáng mai mới đón dâu mà!" Còn nhìn ra sau lưng cậu ta, chỉ sợ Trương Tĩnh Thiền cũng chạy đến. Phong tục cưới hỏi rất được coi trọng, đêm trước lễ cưới vợ chồng không gặp mặt.

Lê Duẫn Mặc cười nói: "Anh Thiền không đến, anh ấy là người tuân thủ quy củ nhất mà."

Chị vợ Lý Hiểu Ý lúc nãy nghe em gái nói đã yêu nhau 8 năm, hơn nữa năm đó cô ấy cũng không phải không nhìn ra manh mối, chỉ là không nói ra mà thôi. Nghe vậy cô ấy chỉ cười như không cười: "Ừ, cậu ấy tuân thủ quy tắc nhất."

Lý Vi Ý cười khúc khích.

Lê Duẫn Mặc vui vẻ đi vào: "Em chỉ đến xem chị dâu thôi, có vài lời muốn dặn dò chị ấy. Thực ra em nên được tính là người nhà cô dâu, chị dâu ở chỗ em được xếp trước anh Thiền."

Lý Hiểu Ý cũng đi vào phòng, để lại không gian cho hai người.

Lê Duẫn Mặc cũng bốc một nắm hạt dưa, cắn hạt dưa với Lý Vi Ý, lại hỏi cô một số tình hình chuẩn bị cho đám cưới. Sau khi Lý Vi Ý trả lời xong từng câu, nói: "Cậu có chuyện gì thì nói thẳng đi, đừng vòng vo nữa." Khuôn mặt tên này giấu không được chuyện.

Lê Duẫn Mặc có vẻ khó mở lời, lại cúi đầu ăn vài hạt dưa, nói: "Chị dâu, chị có ký thỏa thuận trước hôn nhân với anh ấy không?"

Lý Vi Ý nhìn cậu ta một cái: "Ký thì sao? Mà không ký thì sao?"

Mặt Lê Duẫn Mặc càng đỏ hơn, gãi gãi đầu và nói: "Em đâu nói là không tin tưởng anh Thiền. Những năm này, anh ấy đối xử với chị như nào, không cần phải nói. Nhưng dù gì anh Thiền cũng đã đi đến cuộc sống như ngày hôm nay, vốn chủ sở hữu * trong tay anh ấy cộng lại có thể trị giá lên đến 20-30 tỷ. Mặc dù chị ở trong lĩnh vực của mình cũng rất xuất sắc, nhưng trong cuộc hôn nhân này, chị là bên yếu thế.

Em thấy, cho dù là trước hay sau khi kết hôn, chị đều phải đấu tranh để đảm bảo cho mình được đầy đủ."

* Vốn chủ sở hữu là nguồn vốn do doanh nghiệp sở hữu hoặc được góp vốn, đồng sở hữu cùng các nhà đầu tư, các cổ đông, thành viên liên doanh, tạo dựng nguồn lực để đưa doanh nghiệp đi vào hoạt động.

Lý Vi Ý nhìn chằm chằm cậu không chớp mắt, nghe lời chỉ bảo một cách khiêm tốn: "Vậy cậu thấy tôi nên bao nhiêu thì hợp lý?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!