Chương 8: 🫒

7.

Sau khi quay về, một khoảng thời gian dài sau đó Trịnh Quan Ngữ đều cực kỳ bận rộn.

Y cố ý làm mình bận rộn như thế. Vốn đã nói sẽ nghỉ ngơi một năm nhưng y chẳng nhàn rỗi chút nào, đi liên hoan phim, quay quảng cáo, đi chương trình tạp kỹ, đi làm giám sát phim cho một người bạn... Tràn trề tinh lực đến bất thường.

2

Trông y ngày nào cũng thật vui vẻ và cực kỳ yêu đời. Nhưng A Mạch biết, y đang sợ trạng thái nhàn rỗi kia, lúc trước Trịnh Quan Ngữ không thích đi gameshow, nhưng bây giờ lại sẵn sàng làm khách quý phi hành chơi sinh tồn hoang dã với một đám minh tinh nhỏ ở trên đảo...

Theo hiểu biết của A Mạch về y, mặc dù nhìn Trịnh Quan Ngữ như chẳng có gì nhưng thật ra trong lòng lại rất buồn, bằng không anh ấy cũng sẽ không nhận nhiều công việc bình thường không làm.

Hơn nữa A Mạch còn cảm thấy, tà tâm của Trịnh Quan Ngữ vẫn chưa chết.

6

Người ta đã từ chối anh rồi nhưng anh vẫn nhiệt tình gọi điện cho đạo diễn Lưu Vĩnh Trú để giới thiệu nhân vật giúp Minh Tranh.

Anh là đang vội tạo ân tình nhưng vốn bên kia không cảm kích.

Đạo diễn tự mình gọi liên lạc với Minh Tranh, ngay từ đầu liên lạc đã không thông, sau này vất vả lắm mới liên lạc được Minh Tranh lại trả lời hai câu:

Phim này không hợp với tôi.

Không cần, cảm ơn.

Lúc đạo diễn Lưu gọi điện đến nói cho Trịnh Quan Ngữ những lời này là lúc đang mở loa ngoài, y đang thử quần áo cao cấp thu đông do nhãn hàng gửi đến trong phòng thử đồ, Trịnh Quan Ngữ muốn chọn một bộ để đi thảm đỏ vào tuần tới.

A Mạch cầm điện thoại, nghe hai câu kia của đạo diễn Lưu xong thì muốn rớt cả hàm... Đây là lần đầu tiên cậu nghe nói có người mới từ chối Lưu Vĩnh Trú.

Vừa dứt lời Trịnh Quan Ngữ đã kéo cửa phòng thay đồ ra, nhận điện thoại: "Cậu ấy không muốn quay thì thôi bỏ đi. Đạo diễn Lưu, hôm nào mời ông ăn cơm, thật sự xin lỗi."

Sau khi nói chuyện điện thoại xong, Trịnh Quan Ngữ tìm số điện thoại của người nào đó rồi do dự một lúc, cuối cùng vẫn là không gọi đi.

Vốn cho rằng chỉ giới thiệu một lần là xong, nhưng không lâu sau Trịnh Quan Ngữ lại bắt đầu lên kế hoạch giới thiệu nhân vật cho Minh Tranh.

Cũng là nhân vật và đạo diễn tốt, một bộ phim tội phạm hồi hộp. Đạo diễn kia thích dùng người mới, điều kiện của Minh Tranh cũng khá tốt, y đi nói chuyện... chắc sẽ không có vấn đề gì

1

Hôm đó sau khi Trịnh Quan Ngữ ở tiệc nghe được bộ phim thì bắt đầu để ý, quay về tìm thời gian để mời đạo diễn ăn cơm và nói về tình hình của Minh Tranh.

Đạo diễn cảm thấy cũng không tệ nên gọi điện đến để Minh Tranh đi thử vai, kết quả người ta lại từ chối nói rằng không có lịch trình.

Lần này Trịnh Quan Ngữ rất cẩn thận, y nói với đạo diễn rằng đừng nhắc đến y, đừng nói là y giật dây, nhưng tại sao vẫn không nhận?

Trịnh Quan Ngữ mê mang. Cái này không ưng cái kia không ưng, vậy đến cuối cùng Minh Tranh muốn quay cái gì?

A Mạch đối với hành vi tấn công nhưng không có kết quả của y cảm thấy cảm xúc cực kỳ lẫn lộn, một ngày nọ mới không kìm được hỏi: "Tại sao vẫn còn giúp đỡ cậu ta? Người ta cũng không cảm kích."

Lúc đó Trịnh Quan Ngữ trả lời cậu chàng: "Chẳng qua là cảm thấy đáng tiếc, muốn cho cậu ấy cơ hội quay nhiều phim hơn."

Làm diễn viên gì nữa, đi làm Bồ Tát luôn đi, A Mạch tức giận nghĩ.

Đảo mắt một năm nhanh chóng trôi qua, bộ phim "Quá cảnh" Trịnh Quan Ngữ làm khách mời cuối cùng cũng cũng tuyên truyền công chiếu.

Bên phim có mời Trịnh Quan Ngữ đến quảng bá nhưng vì tránh cho gặp Minh Tranh làm người khó xử nên Trịnh Quan Ngữ thẳng thừng từ chối, nói mình có việc nên không thể đi.

Thật ra cũng không tính là nói dối, quả thật Trịnh Quan Ngữ có chút chuyện, mẹ kính yêu, quý bà Trương Uyển của y đại thọ năm mươi tuổi, y nhất định phải về thăm hỏi một chuyến.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!