Ngoại truyện: Như mộng.
Có hai lý do để Minh Tranh thuyết phục mình tham gia bộ phim này, một là vì nhân vật thật sự rất hợp với cậu, hai là vì con người Khương Mặc.
Trước khi phim bắt đầu quay Minh Tranh đến tìm anh ta rất nhiều lần, đến mười lần thì hết tám lần anh ta đều trong trạng thái say, luôn là dáng vẻ mắt mông lung lờ đờ, có đôi khi có thể giao lưu với cậu, có đôi khi không. Tuy nhiên, đạo diễn luôn phải có sức hấp dẫn riêng, tài hoa của anh có thể làm cho Minh Tranh quên đi khuyết điểm.
"Ô liu" được lấy cảnh ở Vũ Băng, đó là một nơi rất đẹp, là thiên đường cho những người thích bộ hành, nhưng câu chuyện lại không được đẹp cho lắm, thậm chí có thể nói là hơi đắng, giống như chính trái ô liu vậy.
Một đêm của mấy năm trước, nam chính Trương Húc và bạn gái đến Vũ Băng bộ hành và cắm trại, bạn gái anh ta bị hai người say rượu cách vách xâm phạm. Trương Húc đánh nhau với hai người kia làm người ta thương nặng, vào tù với tội cố ý gây thương tích, khi ở trong tù, bạn gái anh ta suy sụp tinh thần và tự tử.
Sau khi Trương Húc mãn hạn tù, anh ta đi ra trông thấy người tới đón mình là hai người năm đó xâm phạm bạn gái và cha mẹ của anh ta. Lúc trước hai kẻ này bị anh ta đánh, một kẻ què chân một kẻ mù mắt.
Lúc này chúng lẳng lặng đứng đó cùng với cha mẹ của anh ta, như thể họ đứng chung một chiến tuyến.
Bọn chúng đi tới nói với Trương Húc, chúng tôi ở đây nhận lỗi với anh. Trương Húc điên lên ngay lập tức, anh ta vứt túi, vung tay... Sau đó anh ta bị cha mẹ mình đè lại ôm lấy nhét vào trong xe thuê đưa về nhà.
Mẹ nói, lúc con không ở nhà là họ chăm sóc cuộc sống của chúng ta, cha con xuất huyết thận họ cũng ngày đêm chăm sóc ông ấy, cho tiền, cho đồ bồi bổ và an ủi. Còn nói họ đã sửa sai rồi, đã ăn năn, biết sai, cũng chăm sóc người nhà của Đình Đình, bọn họ cũng trả giá rất nhiều, một con mắt của Tiểu Ngô bị con làm mù, một chân của Tiểu Lý cũng què, hai người họ một người theo đạo Cơ Đốc, ngày nào cũng cầu nguyện cho con và Đình Đình, một người khác thì bỏ ăn mặn, quyên góp tiền làm từ thiện, họ đã chuộc tội rồi, con cho họ một cơ hội.
4
Trương Húc không nghe, ngắt lời bà nói mẹ đừng quan tâm, con phải giết chúng, chúng không thể thay đổi, con không tin chúng sẽ thay đổi, chúng còn sống con không chịu được. Cha anh ta tát anh ta và nói, chỉ là một người phụ nữ còn muốn vùi nửa đời sau của mình vào hả? Mẹ anh ta tiếp lời, nói con trai, mẹ bảo họ dập đầu với con, chúng ta tha thứ cho họ đi, bỏ qua đi, con phải sống tiếp.
Phải sống tiếp?
Những gì cha mẹ nói có vẻ khá có lý nhưng có vẻ cũng rất vô lý.
Cuối cùng Trương Húc bỏ nhà đi, rời khỏi thành phố này. Buồn cười là trời đất bao la nhưng anh ta không có nơi nào để đi, không biết mình có thể làm gì, cũng không biết mình sống còn ý nghĩa gì.
Cuối cùng anh ta đến Vũ Băng, anh ta muốn đến nơi đó lần nữa.
Vũ Băng rất đẹp, nhưng trong ống kính của Khương Mặc, Vũ Băng tràn ngập không khí hoang đường, ngay cả ánh mặt trời ấm áp cũng có ý trào phúng. Những ống kính trống của anh rất có ý vị sâu xa, chẳng hạn như rác trên núi tuyết, một túi ni lông màu vàng không hài hòa, một con ve sầu chết trôi trên sông... Khương Mặc sẽ nói với họ một cách say sưa rằng những thứ này mới đẹp làm sao.
1
Núi tuyết, rừng rậm, hồ thần, thác nước tuyệt đẹp bao quanh Trương Húc cũng không thể cứu rỗi anh ta, phong cảnh càng đẹp càng làm nổi bật vẻ chán nản và cô đơn của anh ta.
Hàng xóm của anh ta là một ông cụ tộc Tạng sống một mình, sau khi dần quen biết nhau, ông cụ hỏi anh ta có muốn lên núi, hành hương và tin Phật hay không.
Trương Húc lên đường theo ông cụ, anh ta cũng muốn thử tìm cách để giải thoát cho mình, nếu tôn giáo là một liều thuốc tốt thì anh nguyện ý quỳ núi quỳ Phật.
Nhưng họ khởi hành chưa được bao lâu ông cũ đã xảy ra chuyện. Ông phát bệnh tim ngay trên đường, chết dưới chân núi tuyết Mai Lý, chết dưới chân tín ngưỡng của ông.
Trương Húc trở về căn nhà nhỏ ở Vũ Băng một mình.
Giữa nhà anh ta và ông cụ có một bụi cây, dân địa phương nói với anh ta rằng đó là cây ô liu.
Trương Húc từng rất thích đồ ngọt, anh ta và người bạn gái Đình Đình đã chết đều rất thích đồ ngọt. Ngày trước họ quen nhau vì một miếng bánh tiramisu cuối cùng trong tiệm bánh, ngày đó Trương Húc nhường miếng bánh cho cô, cô ngại ngùng gọi anh lại.
Từ sau khi Đình Đình xảy ra chuyện anh không còn ăn đồ ngọt nữa.
Cảnh cuối cùng của phim là cảnh anh ta đứng trước cây ô liu, lặng lẽ nhìn và nhìn.
Anh ta hái một quả xuống lau chùi rồi cho vào miệng, anh ta ăn một quả như không nếm được cay đắng rồi lại hái thêm quả nữa, bỏ vào miệng nhai nuốt từ từ.
Ống kính di chuyển chậm đến quả ô liu trên cây, và bộ phim kết thúc.
4
Trong suốt một năm quay "Ô liu", ngày nào Minh Tranh cũng gặp áp lực rất lớn, Trương Húc trong bộ phim này luôn kìm nén và ngột ngạt, thêm vào đoàn phim lại thường gặp khốn cảnh không đủ tài chính, tất cả đều là nan đề.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!