Chương 19: 🫒

18.

Cao Tiểu Vũ dừng lại trước một quầy hoa quả.

Anh đứng đó hồi lâu, cuối cùng chọn một túi mãng cầu, thanh toán 23 đồng 8.

Anh cầm túi mãng cầu chậm rãi về nhà dưới cái nắng như thiêu đốt.

Gần đây mỗi lần về nhà anh sẽ luôn nhìn thấy một túi trái cây treo trên nắm tay cửa.

Là ai đưa, Cao Tiểu Vũ biết.

Để đáp lại, khi Cao Tiểu Vũ về nhà cũng sẽ treo một túi trái cây trên nắm cửa nhà Trần Chu.

Dù cho họ có gặp nhau gần nhà cũng không nói chuyện với đối phương, họ chỉ nhìn nhau từ xa rồi vội vàng dời mắt.

Nhưng Cao Tiểu Vũ nhạy bén nhận thấy được Trần Chu đang dõi theo mình.

Mặc dù anh không quan tâm.

Việc trao đổi trái cây diễn ra được gần một tháng. Họ tặng vải, lê, đu đủ, chuối, ổi, me cho nhau...

1

Vì biết rằng về nhà sẽ thấy một túi trái cây trên nắm cửa nên mỗi giờ tan học Cao Tiểu Vũ đều rất vui, trò chơi nhàm chán đáp qua đáp lại này làm anh có cảm giác mong chờ với cuộc sống.

Nhưng cảm giác mong chờ của anh dừng lại ở ba ngày trước.

Đã ba ngày rồi Trần Chu không treo trái cây trước cửa nhà anh nữa.

Đến tầng dưới, khi đi ngang qua tầng nhà Trần Chu, Cao Tiểu Vũ treo túi mãng cầu lên nắm cửa, đứng đó một lúc rồi yên lặng lên lầu.

Đi được vài bước anh vòng trở về lấy túi mãng cầu rồi lại đứng trước nhà Trần Chu một lát.

Cao Tiểu Vũ chờ thật lâu cuối cùng cũng gõ cánh cửa kia.

Giờ phút này Trần Chu bên trong cửa đang dựa tủ hút thuốc, nghe điện thoại của cấp trên.

Sếp hỏi: "Mục tiêu có gì bất thường không?"

Giọng Trần Chu đáp rất nhẹ nhàng: "Không có."

"Có ai tìm anh ta không?"

2

"Không có."

"Có tình huống gì thì kịp thời báo cáo."

"Hiểu rồi."

Trần Chu cúp điện thoại, tiếp tục hút thuốc chứ không đi mở cửa ngay.

1

Ngoài cửa đã không còn động tĩnh.

Anh vẫn ngồi yên không nhúc nhích, lẳng lặng chờ đợi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!