Sớm ngày hôm sau, hoàng đế hoàng hậu và các đại thần đi ra cổng thành đón đại tướng khải hoàn trở về.
Hoàng đế vận áo bào màu đen cao sang quý phái, còn hoàng hậu khoác một chiếc áo lông trắng dày, dài đến tận mắt cá chân, hai người sóng vai nhau đứng đầu, các đại thần lục tục đứng sau lưng.
Hoàng đế đứng khoác tay ôm eo hoàng hậu mỹ nhân, kéo người sát vào lòng thủ thỉ điều gì đó.
Chờ được một lúc, tiếng rầm rập của vó ngựa và bước chân hành quân từ xa vọng lại, tất cả mọi người trông nhìn, thì thấy một người đàn ông tuấn tú mặc giáp đen, ngồi trên con ngựa có màu lông đen bóng đang dẫn đầu đại quân đi về phía bọn họ.
Vừa đến gần, người đàn ông ghìm cương ngựa, nhanh chóng nhảy xuống, đi về phía đế hậu hai người, quỳ một chân chắp tay, "Thần, Amn, may mắn không làm nhục sứ mệnh, mang đất nước phồn vinh về cho Bệ hạ và Hoàng hậu."
Người mặc giáp vừa nói vừa ngước mắt nhìn hai người, ánh mắt trao cho hoàng đế là lời hỏi thăm tình thân, ánh mắt trao cho hoàng hậu là nỗi niềm nhung nhớ da diết.
Hoàng đế bước lên dìu đại tướng đứng dậy, vỗ vai hắn, "Được lắm, đại tướng Amn quả nhiên không phụ lòng ta, người đâu."
Người hầu cận bê khay công văn bước lên trước, hoàng đế cầm lấy đưa cho Amn, "Công văn khen thưởng trẫm đã duyệt, do đích thân hoàng hậu mài mực. Đại tướng cứ mang về mà xem." Khi nói đến hai chữ mài mực, hoàng đế còn nhấn mạnh như cười như không, hoàng hậu đứng bên kia đỏ bừng gương mặt lạnh lùng cả lên.
Người khác nghe không hiểu ý của hoàng thượng, nhưng Amn nào có không hiểu cái nết xấu xa này của hắn, chỉ cười khẽ nhìn hoàng hậu rồi tạ ơn.
Quay về cung, hoàng hậu về điện Lyn của mình trước, để lại hoàng đế và đại tướng nghị sự ở điện chính.
Từ nhỏ ba người là thanh mai trúc mã, tình cảm gắn khít, các đại thần hay tôi tớ trong cung điện ai cũng biết việc này, nhưng chỉ nghĩ đó là tình cảm thuở trẻ con, cho đến khi trưởng thành hoàng hậu được gả cho hoàng đế, tình cảm của cả ba không những không rạn nứt mà ngày gắn bó như keo sơn hơn, lúc này lời ra tiếng vào bắt đầu trỗi dậy. Hoàng đế không nói không rằng, chỉ dùng hành động để chứng minh, ra tay cải cách một loạt điều có lợi cho nước cho dân, cắt chức những đại thần lắm miệng nhưng không làm nên được trò trống gì, đại tướng cũng mang chiến công về liên tiếp, hoàng hậu cũng không chịu thua kém sinh ra một điện hạ kháu khỉnh cho hoàng gia. Bắt đầu từ đó dù cho mọi người có rõ trắng đen trong lòng thì cũng không ai dám nói gì nữa, chỉ cảm thán, nhà đế vương thật biết chơi.
Sau khi nghị sự ở điện chính xong, một mình đại tướng dắt ngựa đi đến điện Lin thăm hoàng hậu, cũng là cục cưng yêu dấu của đại tướng.
Trong điện Lyn rộng lớn không có lấy một bóng của hầu cận, đại tướng đi vào nhìn thấy thì hiểu rõ, cười khẽ trong lòng, bước chân cũng tăng tốc nhanh hơn, khi đi vào phòng trong, đại tướng đưa tay đẩy cửa, vừa bước một chân vào thì bên trái đã có bóng dáng trắng muốt tóc vàng cầm kiếm đánh úp qua, đại tướng đưa tay ra chặn lại, nắm lấy bàn tay có lực nhưng mềm mại của người kia, dùng sức kéo người qua, người đó thuận thế xoay người đá chân trái lên cao, trong khoảnh khắc ấy đại tướng nhìn thấy cảnh xuân lõa lồ bên dưới không sót một điểm nào, đại tướng đưa tay còn lại bắt lấy cái chân ấy, tay chân của người nọ đã bị nắm hết, người nọ không cục cựa gì được, chỉ cười khẽ một tiếng quyến rũ rồi đưa tay cầm kiếm cắt phăng dây áo choàng trắng trên người mình.
Bấy giờ đại tướng mới thấy rõ hoàn toàn người trong lòng mình ra sao.
Áo choàng trắng duy nhất trên người vừa được cục cưng của hắn cởi xuống, bây giờ cả người hoàng hậu mỹ nhân gần như trắng ngần trần truồng đang phơi bày trước mắt đại tướng, trên bờ vai và bầu vú lõa lồ của hoàng hậu là những vết hôn hồng lốm đốm tựa như đóa hồng đỏ ngày đông, trong trẻo lạnh lùng nhưng cũng đầy vẻ quyến rũ, hai núm vú đỏ rực như hai quả anh đào mọng nước, vòng eo thon của hoàng hậu được đại tướng ôm lấy, dương vật to khoẻ dưới rốn cứng ngắc dựng thẳng cả lên, trong lỗ sáo không biết được làm gì mà trên đó được đính một viên đá quý màu xanh lục, chặn không cho tinh dịch chảy ra, còn bướm xinh hồng hào bên dưới được xoè ra hết cỡ vì một chân của hoàng hậu đang được đại tướng ôm giơ lên cao, bày trọn hạt đậu và những cánh hồng ướt đẫm nước dâm đang tràn lan lấp lánh, dưới cặp mông tròn lẳng lơ là lỗ cúc đỏ hỏn.
Đại tướng hít sâu một hơi vì nét đẹp quyến rũ của người trong lòng.
"Chàng... chàng có thích những cánh hoa em tặng chàng không." Hoàng hậu khẽ rũ mắt, nắm bàn tay đại tướng đang ôm chân mình kéo xuống đáp lên những cánh hoa đang e ấp trong lỗ bướm.
Đại tướng cúi xuống hôn cái chóc lên đôi môi mình nhớ thương nửa năm trời, hắn ngậm đôi môi ấy rồi ngấu nghiến hôn như thể muốn nuốt cả người cả môi vào bụng. "Ta thích lắm, Nim thế này rất đẹp, những cánh hoa Nim tặng ta cũng thật thơm, Nim có nhớ ta không."
Hoàng hậu khẽ hừ một tiếng yêu kiều trong lòng đại tướng, tay nắm tay cùng nhau vò nát cũng cánh hoa trong bướm mình.
Đại tướng ngắm người trong lòng đến bừng cả lửa lòng. Một tay đại tướng sờ bướm, một tay ôm siết vòng eo của mỹ nhân hoàng hậu, hỏi lại, "Nim có nhớ ta không, hửm?" Hắn nói rồi lại dụi đầu vào cần cổ trắng thơm của hoàng hậu, vừa dụi vừa hôn mút như một bé chó con nũng nịu với chủ.
"Ưm..." Hoàng hậu ngửa cổ, vòng hai tay ôm vai tướng quân, "Nim... Nim nhớ Amn lắm, hưm.... Den ở nhà cứ bắt nạt ta." Hoàng hậu đỏ ửng cả mặt, hé môi thở dốc từng cơn.
Tướng quân cười khẽ, dời tay xuống bóp mạnh bờ mông tròn lẳn của hoàng hậu, đến khi buông ra nơi đó đã hằn dấu năm ngón tay hồng, "Ta xem công văn Nim đã mài mực cho Den viết rồi, rất thơm."
Tướng quân ôm mông hoàng hậu bế xốc lên, để cặp chân dài lõa lồ của hoàng hậu kẹp chặt lấy hông mình rồi bế hoàng hậu đi lại giường.
Từ cửa đến giường áo giáp quần áo rơi dần từng món một. Áo giáp cứng lạnh vẫn còn đỡ, chỉ bị quẳng đi xa, quần áo bên trong thì hơi tội, gần như là rách toang rơi lả tả xuống đất.
Đặt mỹ nhân xuống giường. Mỹ nhân vội vã không kịp chờ lại quấn lấy ôm cổ đại tướng, nắm một tay hắn để lên bầu vú căng tròn của mình, tay hai người cùng nhau xoa bóp cấu véo, mỹ nhân buông thả rên dật lên từng tiếng mỹ miều.
"Nim, Nim yêu dấu của ta... em sinh con cho ta nhé." Đại tướng vừa hôn vừa nói, một tay bóp vú tròn trịa của mỹ nhân, một tay bế mông mỹ nhân nằm xuống giường.
Hai chân mỹ nhân quấn chặt lấy hông người đàn ông, y dùng bướm xinh ngậm cánh hồng ướt át của mình chà xát lên dương vật của đại tướng, hai tay cũng ôm lấy cổ người đàn ông trao môi hôn.
"Ưm... được, sinh cho Amn một nhóc tướng quân kháu khỉnh... ha, Amn xoa vú em mạnh lên, vú căng sữa... hưn... Amn còn phải bắn tinh ngập bướm và lỗ nhỏ của em nữa."
Đại tướng cười khẽ, hôn lung tung trên gương mặt xinh đẹp của mỹ nhân, hôn dần xuống yết hầu và cổ, khi đến núm vú phải đeo khuyên, người đàn ông hé miệng dùng răng cắn khuyên kéo, núm vú được ngậm trong miệng cũng được đầu lưỡi gãy cho phun sữa liên tục, làm cho mỹ nhân chỉ biết ưỡn vú rên rỉ thất thanh.
Khi vú bên phải hết sữa người đàn ông lại dời qua vú bên trái, hai tay cũng không rảnh rỗi, vừa nghịch cho bướm ngậm hoa của mỹ nhân văng nước dâm đỏ hồng tung toé, vừa nắm lấy mặt đá quý trên lỗ nhỏ dương vật kéo ra, lúc này mới biết thứ này dài giống như một cây que, nhưng thân của nó thon thả hơn rất nhiều, dùng để kích thích lỗ niệu, kích thích cho mỹ nhân muốn mất kiểm soát.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!