Chương 45: Kết Thúc. << hoàn chính văn>>

________________

____________

Trên đường trở về, Hứa Duy không đi theo đường cũ nữa, lái xe theo hướng đường lớn.

Xe đi qua một khu trường học cũ.

Cổng trường vẫn như trước kia, nhưng bên trong sân trường một nửa tầng học đã bị phá dỡ, cây cổ thụ lớn có tuổi đời trăm năm trước cửa thư viện cũng bị đào đi, không biết đã chuyển qua nơi nào.

Rất nhiều học của trường khác đã di dời sang khu dạy học mới khác, chỉ còn trường cấp 3 là vẫn còn ở đây.

Vừa đúng lúc vào giữa trưa, từng tốp từng tốp học sinh từ cổng trường học ào ạt đi ra.

Hứa Duy giảm tốc đi từ từ, ánh mắt bị hấp dẫn bởi bộ đồng phục trên người họ.

Có thể thấy được mấy năm nay trường học đã thiết kế tranh phục đẹp hơn hẳn những năm trước.

Mấy năm trước Hứa Duy học ở đây, bất luận là mùa đông hay mùa hè, đồng phục xấu đến không được, nhưng mà cũng có nhiều học sinh có lá gan lớn đi theo thời trang, trực tiếp cắt một đoạn váy đi, Lâm Ưu chính là một trong số những người đó, cô ấy không chỉ cắt của một mình cô ấy, còn tiện tay cắt luôn váy của Hứa Duy, lấy ý nghĩa là"Giải phóng bản thân".

Kết quả buổi thể dục sáng hôm đó hai người bị cả lớp vây quanh, vừa kết thúc, lập tức bị chủ nhiệm lớp gọi vào văn phòng mắng một trận.

Đương nhiên, còn có một số ít người cả thanh xuân mặc đồng phục xấu đến đâu cũng không che lấp đi vẻ đẹp, ví dụ như Chung Hằng.

Anh ấy có mặc bao tải cũng toát ra vẻ đẹp trai.

Lúc Hứa Duy đang miên man về ký ức ngày xưa, Chung Hằng còn đang đối phó với nghi vấn của mọi người.

Triệu Tắc mắng anh không phải anh em của cậu ta, việc lớn như vậy cũng không nói trước một câu.

Chung Hằng tâm tình đang tốt chỉ cười cười tủm tỉm.

Lái xe đến giao lộ, Hứa Duy tìm chỗ dừng xe trong bãi của siêu thị, vì hai người thuận đường nên tiện vào mua thức ăn luôn, khi trở lại trên xe, Chung Hằng nói với Hứa Duy: "Chờ anh một chuý."

Anh vội vàng xuống xe, không bao lâu cầm hai chai rượu vang đỏ trở về.

Đối với ánh mắt kinh ngạc của Hứa Duy, anh rấy tự nhiên nói: "Hôm nay nên uống rượu."

Hứa Duy ngẫm lại nghĩ cũng đúng.

Sau khi trở về, hai người ở cùng một chỗ nấu cơm.

Bữa cơm này tốn không ít thời gian, một rưỡi hai người bắt đầu nấu cơm.

Phải công nhận là Chung Hằng rất có tài nấu nướng, anh làm thuần thục nhất là món salad trước kia, nhưng mà gần đây anh mua sách nấu ăn về để học hỏi, ngày hôm nay quan trọng như vậy, anh tận lực yêu cầu tự mình làm đầu bếp.

Hứa Duy mừng rỡ, đem cái nồi giao cho anh, đứng bên cạnh giúp đỡ anh việc lặt vặt.

Chung Hằng xào xong thức ăn chay, bắt đầu làm gà KFC.

Món ăn này lần trước anh từng làm qua nhưng bị hỏng mất, bởi vậy lúc này ít nhiều có chút áp lực.

Hứa Duy đã làm xong những việc kia, chơi bời lêu lổng cầm một trái cà chua vừa ăn vừa nhìn anb, cảm thấy người này rõ ràng là tay chân luống cuống, còn cố gắng che giấu bộ dáng không hiểu, nhìn có chút đáng yêu.

Chung Hằng cẩn thận từng li từng tí đặt gà KFC lên đĩa, quay đầu lại, nói với Hứa Duy: "Cái này làm xong rồi, em nếm thử đi."

Khuôn mặt anh bị khí nóng làm cho đỏ bừng, mồ hôi đầy đầu.

Hứa Duy xem xét cảm thấy mềm lòng, cổ vuc nếm một miếng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!