_______
Đợi mất hai ngày ở Thành An, làm xong xuôi các loại thủ tục, cuối cùng Hứa Duy cũng hoàn thiện xong hộ khẩu.
Sau đó cô gặp chủ thuê để trả phòng, trong phòng còn chút đồ dùng trong nhà và đồ điện là do Hứa Duy mua từ trước, không có cách nào mang đi được, thế là đều tặng cho chị Đàm và dì Trương hàng xóm, Hứa Duy chỉ cầm đi vài bộ quần áo, dọn dẹp sắp xếp vừa hay đầy một chiếc vali.
Nơi này nhỏ, ở cũng đã lâu nên tất cả đều quen thuộc, một vài chuyện nhỏ cũng truyền đi rất nhanh, lúc Hứa Duy còn đang thu dọn đồ đạc, tất cả mọi người rất nhanh đã biết cô có đối tượng kết hôn rồi.
Tin tức cũng truyền đến tai của ông chủ Trần ở cửa hàng đồ ăn.
Ông chủ Trần rất kinh ngạc, sau đó cũng có chút ảm đạm, buồn rầu.
Nhưng anh ấy vẫn có lòng nhiệt tình, đem chút hoa quả tới tặng cho Hứa Duy.
Bọn họ ở trong sân nói chuyện, một mình Chung Hằng trong phòng tiếp tục dọn dẹp.
Qua mấy phút, Hứa Duy đi tới, giải thích cho anh: "Ông chủ Trần kia biết em định đi, cho một ít hoa quả để chúng ta lên xe ăn."
Chung Hằng nhẹ gật đầu.
Hứa Duy quan sát sắc mặt của anh, không phát giác ra được gì bất thường, cũng không nhiều lời nữa.
Lần này về ngồi tàu hoả, là vé đi buổi tối, Chung Hằng đặt giường nằm.
Hơn tám giờ tàu hoả xuất phát, Hứa Duy cầm điện thoại của Chung Hằng xem hết một bộ phim, xoay người, bàn tay đưa xuống dưới trả di động cho anh.
Chung Hằng hỏi: "Không chơi nữa à?"
"Mệt mỏi."
Hứa Duy ghé tới bên cạnh trên giường, đầu ló ra ngoài nhìn anh: "Lấy giúp em kẹo bạc hà được không."
Chung Hằng ngồi xuống, nhíu mày: "Không phải buồn ngủ sao?"
Hứa Duy nói: "Muốn ăn."
"Thế chút nữa đánh răng nhé?"
"Ừm."
Chung Hằng lấy ra một hộp kẹo từ trong balo, keo kiệt cầm một viên đưa cho cô: "Chỉ có thể được ăn một viên."
Anh sớm đã phát hiện, cô ăn cái này giống như hút thuốc, rất nghiện, không khống chế không được.
Đối với việc này, Chung thiếu gia trỗi dậy tâm tư của một người mẹ, anh rất lo lắng cho răng của Hứa Duy.
Nhịn đến khi toa xe tắt đèn, Hứa Duy đứng lên, Chung Hằng từ trong túi lấy ra bàn chải đánh răng và kem đánh răng cho cô.
Vệ sinh xong Hứa Duy quay lại, trong toa xe nhỏ đã an tĩnh, cái hành khách đã lần lượt chìm vào giấc ngủ.
Chung Hằng vẫn ngồi ở đó, Hứa Duy tiến tới, đè ép vừa nói: "Em xong rồi."
Chung Hằng ôm cô, hôn một lúc: "Đi ngủ sớm một chút, đến nơi anh gọi em."
"Vâng."
Sáu giò sáng tàu tới tỉnh thành.
Hai người nghỉ ngơi ở tỉnh thành một ngày, buổi chiều Chung Hằng đi gặp Hà Nghiễn, Hứa Duy không có chuyện gì để làm, ở nhà nghỉ ngủ một giấc, tỉnh lại quyết định thừa dịp nhàn rỗi như này đi tới chung cư của Phương Nguyệt một chuyến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!