Chương 30: "Lư tổng có cô con gái, rất ngây thơ."

Lư Hoan nói cái gì, Hứa Duy không nghe thấy.

Lực chú ý của cô đặt toàn bộ trên người Chung Hằng.

Chung Hằng đương nhiên cũng nhìn thấy cô. Lần đầu tiên, mơ hồ không nhận ra.

Cô mặc một chiếc váy dài màu trắng, là kiểu dáng khá bảo thủ, không lộ vai hở lưng, nhưng đường cong thân thể đều được phô bày ra, không chỉ xinh đẹp, còn có chút gợi cảm.

Chung Hằng chưa từng nhìn thấy cô mặc như vậy bao giờ.

Anh đứng ở đó nhìn cô.

Hứa Duy hiển nhiên đánh giá thấp trình độ làm trò của Lư Hoan. Cô đã nghĩ tới Lư Hoan có thể sẽ đến trước mặt Chung Hằng nói hươu nói vượn, nhưng không ngờ tới cô ta sẽ đưa Chung Hằng tới đây.

Bực tức, phẫn nộ đều vô dụng.

Được, chờ việc này kết thúc, tìm một cô hội đem người phụ nữ này đánh một trận.

Hứa Duy nghĩ như vậy, trong đầu bực tức hừng hực, từ từ bình tĩnh trở lại.

Cô thu tầm mắt lại, hướng mắt nhìn Lư Hoan, mặt không cảm xúc.

Mặt lạnh đứng đó.

Lư Hoan không hề để tâm, quay đầu gọi: "Chung Hằng, không đến chào hỏi sao?"

Tưởng Tùng Thành ánh mắt nhìn qua. Anh ta đương nhiên có thể nhận ra, đó là người đàn ông trong bức ảnh kia.

Chung Hằng thoải mái đi tới.

Bữa tiệc lớn như vậy, đàn ông đều mặc Âu phục, giày da, chỉ có anh ăn mặc cực kỳ đơn giản áo thun, quần dài, so với nơi này không hợp chút nào.

Lư Hoan hếch cằm liếc anh một cái, quay đầu nói với Hứa Duy: "Học tỷ, không giới thiệu một chút sao?"

Hứa Duy nói: "Bạn trai cũ, có gì tốt mà phải giới thiệu?"

Lư Hoan sững sờ, vốn cho rằng cô ta sẽ trở tay không kịp, không nghĩ tới cô ta lại thẳng thắn thừa nhận như thế.

Xem ra bám được chân nhà giàu rồi, trước mặt Chung Hằng đến giả vờ cũng chẳng buồn làm nữa.

Lư Hoan khinh bỉ nhìn cô ta.

Hứa Duy còn nói: "Người tôi đã không cần nữa, cô thích cũng đã có rồi, không cần thiết mang tới khoe khoang."

Đây quả thật là cầm một con dao chọc thẳng vào tim vào phổi Chung Hằng.

Lư Hoan nghe được đã phẫn nộ lại thêm sảng khoái.

Cô cảm thấy Hứa Duy vô sỉ như vậy, nhưng đây cũng chính là ý của cô ta.

Cô ta vốn chính là muốn để Chung Hằng thấy rõ con người thật của Hứa Duy, lúc này xem như đã nhìn thấu rồi! Lư Hoan quay đầu nhìn về phía Chung Hằng, đã tính kĩ càng..

Cô ta đợi anh bộc phát, chờ anh và Hứa Duy cãi nhau một trận, cô ta sẽ đem mặt mũi, quần áo của Hứa Duy lột ra hết, sau đó quyết liệt triệt để.

Nhưng mà còn chưa liên tưởng trong đầu xong.

Chung Hằng rất yên lặng, thậm chí còn hướng Hứa Duy cười một tiếng: "Cô Hứa ý tứ cũng thật rõ ràng, cũng không chừa cho tôi chút mặt mũi?"

Hứa Duy nhìn xem anh: "Chỗ nào cũng thấy anh."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!