Hứa Duy không trả lời.
Ngón tay của cô sờ lên gương mặt ẩm ướt mồ hôi của Chung Hằng, từ thái dương trượt đến tóc. Tóc của anh rất ngắn rất cứng, đâm chọt vào lòng bàn tay của cô.
Động tác của Chung Hằng đột nhiêm dồn dập mạng mẽ.
Hứa Duy hàm răng cắn chặt bỗng nhiên buông ra, trong tiếng thở dốc đan xem tiếng rên rỉ.
Chung Hằng ngẩng đầu, đôi mắt ửng đỏ nhìn vô
Anh đâm vô cùng mạnh mẽ.
Hứa Duy quay mặt, trong tầm mắt chỉ còn ngọn đèn treo giữa không trung, cô một mực nhìn nó, mồ hôi chảy đến mí mắt, ánh sáng mơ hồ.
Không lại được thể lực của anh, Hứa Duy chân đã đang run.
Chung Hằng lại đột nhiên lui ra ngoài, ôm cô chuyển sang hướng khác, thân thể áp vào phía sau cô, chế trụ eo cô, mông hẹp đâm vào.
Hứa Duy một nháy mắt run rẩy kịch liệt.
Chung Hằng hôn vai trái cô, bóp eo cô.
Anh thật sự dùng sức mạnh.
"Chung Hằng..."
Chỉ hai chữ này thôi, tiếng gọi ngắt quãng.
Cầu xin tha thứ đè ở dưới lưỡi...
Thời gian trôi qua vô tri vô giác.
Đầu óc Hứa Duy càng ngày càng không rõ ràng.
Không biết lúc nào, Chung Hằng động tác tăng nhanh, hô hấp anh ngắn ngủi nặng nề.
Đè nén những tích luỹ đã lâu, tại một khắc cuối cùng kéo dài đến đỉnh điểm.
Máu huyết phóng tới một chỗ.
Lại khó khống chế.
Khi hoàn toàn phóng thích, anh ôm chặt người phụ nữ cơ hồ đang co giật trong ngực.
*
Đèn chân không toả ra ánh sáng mờ nhạt, mấy con bươm bướm không sợ hãi vờn quanh.
Hứa Duy kéo chiếc áo thun nhăn nhúm dưới thân ẩm ướt, Chung Hằng bắt được tay của cô nắm chặt trong lòng bàn tay.
Đầu anh chuyển đến phía sau cổ cô, giọng khàn trầm nói: "Anh quên."
"... Cái gì?"
"Đeo bao."
"..."
Trầm mặc một hồi, Hứa Duy nói: "Em vừa qua kỳ kinh nguyệt, đang ở thời kỳ an toàn, anh không biết sao?."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!