Chương 17: Lễ Hội Ánh Sáng

"Một tiếng thôi đấy"

-Song Tử tay chống hông bất lực nhìn bà chị của mình ôm chân cô năn nỉ

"Hứa a~"

-Thiên Bình gật đầu lia lịa

Hai chị em thống nhất với nhau điểm hẹn rồi mỗi người một ngả. Song Tử thở dài, đi đâu bay giờ? Cô chẳng có hứng thú với mấy nơi rực rỡ đông người này cho lắm, cô chỉ thích đi uống cà phê và viết blog thôi.

|Giáng sinh đến rồi, không biết mọi người có đi chơi đâu không nhỉ? Tuy rằng có đang cảm thấy chán nản hay tuyệt vọng, sao chúng ta không thử ra ngoài và tận hưởng khung cảnh rực rỡ và náo nhiệt bên ngoài? Biết đâu các bạn sẽ khám phá được điều gì mới mẻ trong tâm hồn sau những ngày nhốt bản thân trong phòng? Tôi được người chị thân yêu của mình dắt ra khỏi phòng và tham gia lễ hội ánh sáng.

Tôi đã từng nghĩ nó rất tẻ nhạt cho đến khi chiêm ngưỡng những bông tuyết trắng xinh đẹp và những ánh đèn lấp lánh đủ màu được trang trí khắp nơi. Tuyết... đã bao lâu rồi tôi chưa được ra ngoài ngắm nhìn chúng nhỉ?... Tuyết rơi rồi, mùa đông và kì nghĩ đông đã thực sự đến rồi, mọi người hãy giữ gìn sức khỏe và tận hưởng nó một cách trọn vẹn nhất nhé! *Song Song Chán Đời*|

Song Tử tìm một cái ghế bên đường ngồi viết blog, cô vươn vai, nhấn nút đăng rồi chờ những bình luận đầu tiên.

|Aaaa, nếu chị nói thế em sẽ thử ra ngoài đi dạo xem sao^^|

|Chà, cô lại phiền muộn chuyện gì à? Có thể tâm sự với tôi một lát không?|

|Hôm nay Song Song đi ra ngoài nha~ thật hiếm có|

...

Ôi 5 nghìn người theo dõi ơi, tôi yêu mọi người nhiều lắm! Đúng là chỉ có qua mạng xã hội cô mới được là chính mình.

"Brrrr"

Điện thoại cô rung lên, cái tên được hiển thị làm cô thay đổi biểu cảm 180 độ, mặt cô tối sầm lại, bắt máy.

"Song Tử có mặt."

"Thiên Bình đang đi chơi với bạn ở nơi tổ chức lễ hội ánh sáng. Cô ấy nói cô sẽ đi 1 tiếng"

"Cụ thể là gian hàng thứ 5 từ trên xuống dưới, hướn đông nam."

"Vâng, tôi vẫn đang theo dõi và bảo vệ cô chủ!"

Tắt máy, cô thở nhẹ một hơi. Bỗng, một bàn tay to lớn lạnh buốt chụp vào mắt cô.

"Hey Song Tử, mày vừa nói chuyện với ai đó?"

...

"Cự Giải, lần cậu phải giúp tôi thắng đó. Sau đó cậu thích gì tôi cũng chiều."

-Sư Tử kiên định nhìn Cự Giải, cô thực sự muốn có bộ pha cà phê đó

Cự Giải nhìn cô gật đầu, rồi bước lên sân khấu.

Đối với cậu mà nói, trò chơi quá dễ với cậu rồi. Đó là trò oẳn tù tì. Cậu mắc bệnh sạch sẽ từ hồi còn nhỏ, vì vậy cậu tránh xa tất cả những trò chơi phải đụng chạm như vật tay, đá bóng,.. Vì vậy từ nhở đến lớn cậu chỉ chơi oẳn tù tì:)

Sư Tử ở duới trố mắt nhìn Cự Giải thản nhiên hạ từng đối thủ, rồi lại nhìn cậu cầm lấy cái hộp to tướng đựng bộ dụng cụ pha cà phê.

"Vâng, hãy vỗ tay cho người chiến thắng của chúng ta, Cự Giảiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii"

Tiếng vô tay vang lên như sấm, cậu lịch sự cúi đầu cảm ơn.

"Thưa, cậu có vẻ rất quyết tâm để dành lấy giải thưởng, có phải cậu rất đam mê pha cà phê?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!