Đôi chân Xử Nữ cố gắng bước thật nhanh trên con đường vắng vẻ. Cô có bệnh tim bẩm sinh, không phải cứ muốn chạy là được. Chính vì thế, dù cửa hàng bán nguyên liệu bánh cách quán cafe không xa, nhưng cả đi lẫn về, cô phải mất hơn nửa tiếng đồng hồ.
Vừa đẩy cửa bước vào, Xử Nữ đã bị nhấn chìm trong không gian nồng đượm hương chocolate thơm ngát. Cô tự thắc mắc, phải chăng đã có vị khách nào đó yêu cầu cookie chocolate?
Trong lúc cô không có mặt tại quán, đã có thêm 2 nhóm khách. Trước mặt họ là số ly nước đúng theo số lượng từng người trong nhóm. Không có dấu hiệu nào của một thảm họa vừa xảy ra gần đây. Xử Nữ thầm thở phào, nghĩ đến Cự Giải, không ngờ anh lại có thể làm tốt đến như vậy.
Nhưng chẳng phải ước mơ của anh chính là mở một quán cafe như thế này sao? Ắt đã phải tìm hiểu qua rồi, nhưng cơ hội thực hành chẳng phải là chưa có nhiều sao? Nghĩ đến đó, cô không khỏi lo lắng, vội chạy vào trong bếp.
Cự Giải đang chăm chú chỉnh nhiệt độ lò nướng nên không cảm nhận được sự xuất hiện của Xử Nữ. Chính vì thế, cô chỉ có thể thấy được bóng lưng anh, không to lắm nhưng đủ vững chãi, đủ khiến người ta muốn ôm...
Trời ơi... Cô đang nghĩ cái gì vậy nè?
Xử Nữ vô thức đưa tay chà xát vào hai má. Nhiệt độ trong phòng bếp chầm chậm tăng cao. Cô có thể thấy được từng giọt mồ hôi chảy xuống nơi thái dương, làm bết vài sợi tóc mai vào trán.
Anh đột ngột quay người lại, hơi giật mình vì thấy cô.
"Chị Vương, đã về rồi?"
Xử Nữ giật mình, lại còn cách xưng hô đột ngột thay đổi từ cô sang chị là thế nào?
"Sao anh biết tên tôi?"
"Vương Xử Nữ. Năm bốn đại học Y dược Thành phố." Cự Giải mỉm cười, vô thức đưa tay lên xoa xoa vào mái tóc nâu
"Thật ngại quá, vô tình tìm được thẻ sinh viên trong túi tạp dề của chị."
Lúc này cô mới phát hiện ra anh đang đeo tạp dề của mình. Cự Giải bối rối giải thích:
"Xin lỗi chị. Em không tìm ra được cái nào khác cả, nên phải dùng tạm. Chị không phiền chứ?"
Rất phiền! Xử Nữ đột ngột nghiêm giọng.
Cự Giải ngượng ngùng nhìn đôi mày xinh đẹp khẽ nhíu lại, lòng bất giác chùng xuống.
"Cách xưng hô đấy làm tôi rất phiền." Cuối cùng, cô cũng hạ giọng.
Anh ngẩn ra một lúc mới hiểu cô đang nói về vấn đề gì, liền đưa tay ra:
"Xin lỗi. Nhưng em chỉ mới học năm hai, đại học Truyền thông & Ngôn ngữ. Em họ Giang, Giang Cự Giải."
Xử Nữ liếc mắt đi chỗ khác, đưa tay ra:
Ừm... Cậu Giang...
Cự Giải nắm tay cô. Ngay lập tức, Xử Nữ liền có cảm giác nhiệt độ cơ thể đang tăng vọt. Bàn tay anh không ngờ lại có thể lớn đến vậy. Hơi thô ráp, chai sần, có vẻ không phù hợp với một chàng trai chuyên ngành Xã hội lắm.
Đôi tay của Xữ Nữ như lọt thỏm trong bàn tay anh, ấm áp và dịu dàng như nắng xuân.
Xử Nữ nhanh chóng rút tay lại, vén vài sợi tóc ra sau tai.
"Có người gọi cookie chocolate à?" Cô tìm cách chuyển chủ đề.
Cự Giải hơi nghiêng đầu như muốn hỏi. Cô nhanh chóng nhận ra đây có lẽ là thói quen của anh, và quả thật anh làm vậy trông rất... đáng yêu.
"Tôi ngửi thấy mùi chocolate..." Cô giải thích, chỉ vào chóp mũi mình
"Khứu giác của tôi khá nhạy..."
À... Cự Giải hơi ngân dài giọng như đã hiểu ra
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!