Rầm.
Một tượng đá bị đẩy ngã vỡ nát, Xử Nữ đẩy gọng kính sau khi hóa đá hai bóng đen đã cố gắng tiếp cận tấn công mình, đằng xa còn có vài quả bóng khác cũng chung số phận bị biến thành đá không thể càn quấy nữa. Xong xuôi, Xử Nữ quay người tiếp tục đi về phía trước. Hiện tại cậu đang ở tầng 2 của tòa A, định bụng sẽ lên trên tầng 3 xem thế nào thì đột nhiên một cái bóng đen cầm búa từ trên cầu thang lao vụt xuống, nhưng vấn đề là nó không phải tự mình đi mà là bị cái gì đó đạp bay thẳng xuống đây. Xử Nữ chứng kiến cảnh này lại không chút hoảng sợ, còn bình tĩnh bước đến gần hơn và đầy gan dạ ngước lên trên cầu thang nhìn thân ảnh một người vừa thu chân về sau khi giải quyết kẻ địch. Cậu hơi nhướng mày, lúc này mới có vẻ ngạc nhiên khi phát hiện người trên kia là hoa khôi Kiều Cự Giải có tiếng dịu dàng và trong sáng ở trường. Chỉ là, lực đá vừa rồi cộng thêm tư thế mạnh mẽ quyết liệt ra đòn mà Xử Nữ đã nhìn thấy, rõ ràng bạn học này không hề đơn giản như cái cách cô ấy thể hiện chút nào. Cả Cự Giải cũng hết sức kinh ngạc khi bỗng dưng Xử Nữ xuất hiện, nhất thời hơi bị khớp vì trước đó cô nghĩ rằng một không gian bị phóng đại như thế thì dễ gì gặp được ai, cứ vậy mà thoải mái bung xõa là chính mình thôi. Không ngờ tới, còn lại là Xử Nữ.
Thầm than thở trong lòng, thật ra thì Cự Giải đôi lúc cảm thấy không thích Xử Nữ cho lắm, cậu bạn này thi thoảng sẽ có vẻ mặt cau có khó chịu như thể người ta đến gần cậu là hành động có lỗi với cậu vậy, nhưng nhiều khi lại dễ nói chuyện một cách kỳ hoặc. Mà Cự Giải thì ưu tiên thích những người bạn vui vẻ hoạt bát, có thể thường xuyên pha trò chọc cười mọi người hơn.
Ấy vậy nhưng, vì gặp Xử Nữ nên không khí giữa hai người bỗng trở nên trì trệ cứng ngắt.
Mắt đối mắt một hồi, có lẽ vì nghĩ đối phương là con gái nên cũng phải có giá của mình, Xử Nữ mới chủ động lên tiếng trước, phá vỡ không khí lắng động.
''Có muốn đi cùng không?''
Cự Giải thêm lần ngạc nhiên nữa, chưa từng nghĩ tới sẽ có lúc Xử Nữ mời mình cùng đồng hành. Tính ra có người đi tìm Hộp Sinh Tử chung sẽ an tâm hơn, nhưng với Cự Giải khi gặp nguy sẽ không thể dùng hết khả năng của mình để đối phó nếu có mặt người khác ở đó. Tuy nhiên sau khi lưỡng lự ít phút, Cự Giải vẫn quyết định đi cùng Xử Nữ.
Bởi vì đây không chỉ là lời đề nghị thú vị, mà còn để Cự Giải có cơ hội quan sát con người của Xử Nữ có thật khó gần như cách cậu thể hiện thường ngày hay không...
Ở vị trí khác trong trường, Bảo Bình đang bị truy đuổi bởi hai con hổ được hình thành từ bóng đêm, chúng còn có thể phát ra tiếng gầm gừ như mãnh thú thật sự. Thần kinh Bảo Bình căng chặt chỉ có thể cắm đầu mà chạy trước, năng lực của cô không có khả năng chống lại lũ quái vật ấy. Nhưng tốc độ của hai bên quá chênh lệch, sớm thôi Bảo Bình sẽ bị móng vuốt của hai con hổ xé xác, chính cô cũng nhận thức được mình không thể chạy được bao lâu nữa. Hiện tại, chỉ còn cách chui vào căn phòng nào đó rồi kéo dài thời gian. Đáng tiếc, Bảo Bình còn chưa kịp hành động thì lại xuất hiện thêm một bóng đen vác búa ở đằng trước, nó cũng nhìn thấy cô thì liền giơ búa lên.
Chết rồi!!!
Bảo Bình kinh hãi, trong khoảng khắc nguy hiểm đã cố gắng tự đem cơ thể mình ném sang một bên, thành công tránh thoát một búa nhưng lại đập mạnh vào tường, hình như còn trúng cả đầu. Bảo Bình đau đớn đưa hai tay ôm trán, lại hấp háy nhìn hai con hổ đã đến gần. Cô phải nén đau, phải bật dậy mà chạy.
-''Không... không kịp mất.''
Cô cắn rắn, hoàn toàn bị dồn vào chân tường. Cứ nghĩ lần này mình sẽ là người tiếp theo biến mất khỏi thế gian, Bảo Bình không cam tâm cũng như uất hận đủ điều. Cô còn chưa cho mẹ một cuộc sống vui vẻ ấm no, cũng chưa có cơ hội nói yêu bà ấy rất nhiều, càng chẳng kịp để người bố đáng ghét kia phải bồi thường cho mẹ con cô về những đau khổ và thiệt thòi mười mấy năm qua mà ông ta đã gây ra cho hai người.
Cô không thể chết được, không được!!!
Ngay vào thời khắc sinh tử của Nhạc Bảo Bình, có một ánh sáng loé lên chém đứt cùng lúc đầu của hai con hổ, chúng lập tức tan ra và biến mất. Tiếp theo, bóng đen vác búa cũng được giải quyết gọn ghẽ.
''Bạn học, cậu có bị thương không?''
Bảo Bình nhíu nhíu mày vì đau, cũng như để nhận thức được tình hình hiện tại. Nghe giọng nói nhẹ nhàng của ai đó bên tai, cô chậm rãi đảo mắt qua.
-Cậu là... Thẩm Thiên Bình?
-Ừm, là mình.
Thiên Bình gật đầu, thật sự quá may mắn khi cô đã kịp thời gặp được Bảo Bình, không thì chuyện tồi tệ nhất sẽ đến với cô bạn mất. Thực Hồn của cô có giác quan rất tốt, vừa nãy đột nhiên Thực Hồn bảo rằng ông ấy cảm nhận được hơi thở của ai đó đang trong tình trạng hỗn loạn nên Thiên Bình mới không chần chừ đổi hướng đi kiểm tra, vì vậy mới cứu được Bảo Bình một mạng.
Lúc nhìn thấy hai con hổ đã sát bên cô bạn, Thiên Bình cũng không kịp sử dụng bùa nên đành phải ra lệnh cho Thực Hồn chém đầu chúng, cô chỉ có thể dùng bùa để đẩy được mỗi bóng đen về thế giới bên kia thôi.
-Cậu đứng dậy được không?
Thiên Bình ân cần hỏi, cũng đưa tay giúp đỡ Bảo Bình.
-Cảm ơn.
Bảo Bình lên tiếng, tuy lần va đập này không làm cô chảy máu nhưng trên trán đã bị sưng đỏ. Nhưng cũng vì là người suýt nữa bị giết nên Bảo Bình phần nào cũng nhạy cảm hơn với việc bảo đảm tính mạng của mình, vì vậy khi nhìn thấy ''người'' cầm kiếm đi cùng Thiên Bình, cô bỗng ngập ngừng, hỏi: ''Có thể, để tôi đi cùng cậu không?''
Bảo Bình là người cứng cỏi mạnh mẽ, nên việc xin người khác một điều gì đó là điều cô chưa từng làm qua. Nhưng đó là khi cô đủ sức xử lý mọi việc, đằng này lại không dễ dàng như thế nữa, chỉ cần lơ là một chút thôi cũng sẽ chết như chơi. Mẹ cô chỉ có một mình cô là hi vọng, nếu đột nhiên cô biến mất thì bà ấy sẽ ra sao đây?
Khoảng khắc ngay hiện tại, Bảo Bình mới thấy qúy trọng mạng sống của mình biết bao nhiêu. Kể cả là hành động xấu hổ nhất, cô cũng phải sống sót thoát khỏi cơn ác mộng này.
Thiên Bình nghe vậy cười nhẹ một tiếng, thoải mái đáp:
-Được chứ.
Sau đó, hai người đã đồng hành cùng nhau...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!