Chương 15: [chương 14] Chỉ Cần Được Sống

Bảo Bình cắn răng, dùng hết sức ngăn cản Tống Tường Quân ở bên trên người đang muốn cắn xé mình. Cô vốn không bất cẩn mà là cậu ta quá nhanh, chỉ trong một cái chớp mắt chẳng thể định hình được cái gì thì Bảo Bình đã bị đẩy ngã xuống, may thay nhờ vào bản năng tự vệ cao nên cơ thể cô tự động phản xạ mới kịp thời nắm được hai cổ tay của kẻ địch giữ chặt lại, không để mười cái vuốt nhọn hoắc đen thui kia cắm vào cổ họng mình.

Tuy nhiên Bảo Bình cũng không thể đọ thể lực với Tống Tường Quân mãi được, cô đang ở trong tình cảnh cực kỳ bất lợi, huống hồ cũng rất kinh tởm khi nước dãi của cậu ta cứ liên tục nhiễu xuống người mình. Bảo Bình nhăn nhó mặt mày ráng kiềm chế cơn buồn nôn, hên là còn có lớp vải bọc quanh người nếu không một khi dính phải cô sẽ đem mình ngâm trong nước ba ngày ba đêm mất.

-''Khỉ thật, cậu ta mạnh quá.''  

Sức lực Bảo Bình bắt đầu yếu đi, đầu móng vuốt của Tống Tường Quân cũng đã dí sát cổ họng, cô cảm nhận được sát ý của cậu ta không hề có chút do dự nào mà sẽ giết chết mình ngay tức khắc nếu như lực tay của cô giảm thêm một tí nữa thôi. Có điều Bảo Bình không ngờ tới bởi vì hai tay đang bị cô cản trở mà Tống Tường Quân đã mất kiên nhẫn, cậu ta há lớn miệng muốn một phát cắn chết cô luôn.

Bảo Bình hoảng hốt, không có cơ hội tránh né nào cả.

BỐP!

Xử Nữ kịp lúc xuất hiện, đá mạnh vào hông Tống Tường Quan để tách cậu ta cút ra khỏi người Bảo Bình. Cú đá khiến Tống Tường Quân bay một đoạn ngắn, phần hông trái bị Xử Nữ đụng vào cũng đang nhiễm năng lực của cậu và tốc độ hóa đá lan nhanh ra khắp vùng ngực và bụng cậu ta. Tống Tường Quân lại không hề chần chừ vung tay đâm vào bụng mình, nắm lấy phần thịt đang hóa đá nhanh như cắt xé rách vứt đi, nhanh gọn.

Một số nội tạng của cậu ta rớt ra, lòng thòng xuống thật sự là một cảnh tượng kinh dị ám ảnh khó phai.

Bên này, Xử Nữ tính đỡ Bảo Bình dậy nhưng sựt nhớ bản thân đang bị mất kiểm soát năng lực nên cậu đành thu tay về, đổi lại bước qua đứng chắn phía trước Bảo Bình, bảo vệ cô. Vừa hay, Xử Nữ nhìn thấy phần bụng của Tống Tường Quân bị chính cậu ta xé rách đang phục hồi lại như cũ. Xử Nữ nắm chặt tay trượt mồ hôi lạnh, kiểu này thì phải giết cậu ta thế nào mới được đây.

Khụ khụ.

Bảo Bình ho hai tiếng, cố gắng đứng lên. Cô nhìn Tống Tường Quân rồi nhìn lại bóng lưng của Xử Nữ, bây giờ mà cô ở lại đây chỉ làm cản trở trận đánh của cậu thôi nên là Bảo Bình tự hiểu tình hình, vịn tường mà đi chỗ khác. Kể cả Bảo Bình là người mạnh mẽ ra sao, nhưng vừa nãy suýt chút nữa đã phải đi gặp Thần Chết thì khó tránh một phen kinh hãi, tinh thần phần nào bị dọa sợ khiếp vía.

Đi chưa được bao xa, Bảo Bình đã nghe được tiếng ầm ầm từ phía sau lưng vọng tới, là do Xử Nữ đang đánh nhau kịch liệt với Tống Tường Quân. Cô chợt dừng bước, cố gắng điều chỉnh lại nhịp tim của mình. Bỗng nhiên có tiếng bước chân dồn dập đang đến gần mình, Bảo Bình bất giác lùi về sau cảnh giác, cô biết zombie sẽ không tấn công mình nhưng cũng không thể chủ quan trong mọi tình huống được.

-Tìm thấy rồi.

Nhân Mã mừng rỡ khi nhìn thấy Bảo Bình vẫn an toàn, cậu tiến tới nhìn một lượt trên người cô để đảm bảo rằng cô bạn không có một vết thương nào đáng ngại, ngoài sắc mặt có chút tái nhợt ra thì gần như ổn hết.

-Vừa nãy đã xảy ra chuyện gì vậy?

-Cậu hỏi.

Bảo Bình trút một hơi thở phào, thấp giọng đáp:

-Xém chết.

-...

Nhân Mã muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi, vào khoảng khắc tìm thấy Bảo Bình cậu đã bắt được nét mặt lo sợ của cô và cứ nghĩ rằng sự xuất hiện của mình sẽ giúp Bảo Bình xoa dịu được đôi phần. Nhưng cậu quên mất rằng, hai người từ đầu cũng không thân thiết gì cho lắm. Bảo Bình đã luôn một mình, gần như không cần bạn bè cho đến khi cậu tự ý đến trước mặt cô, cũng là tự mình dây dưa.

Thành thử, dù chẳng có ý bài xích nhưng Bảo Bình lại không mấy đón nhận sự quan tâm đột ngột xa lạ này. Đối với Bảo Bình mà nói, Nhân Mã vẫn là một thử thách chưa có kết quả, bởi cô đề phòng với mọi loại quan hệ trên đời, ngờ vực rằng người ta đến bên cạnh mình rốt cuộc là vì mục đích gì. Nhân Mã cũng không ngoại lệ, bởi vì cậu đã tự nhiên mà tới, mà trên đời vẫn có câu nói rất thực tế.

Không có cái gì mà tự nhiên cả.

-Bạn học Nhạc, Xử Nữ không đi cùng cậu sao?

-Tiết Minh Vương vừa đến, thấy chỉ có một mình Bảo Bình không khỏi lo lắng.

-Cậu ấy đang đánh nhau với Tống Tường Quân.

Bảo Bình vừa dứt lời liền biết Tiết Minh Vương muốn chạy đi tìm Xử Nữ thì vội ngăn cậu ta lại, nói rằng năng lực của Xử Nữ đang mất kiểm soát nên giờ đến gần chẳng khác nào làm vướng tay cậu ấy, cứ tận dụng lúc này trong khi Xử Nữ cầm chân địch thì mọi người lên kế hoạch xử lý Tống Tường Quân. Nhân Mã và Tiết Minh Vương nghe vậy cũng thấy hợp lý, lúc định trở về lớp học vì hai người có thẻ Sát nên zombie sẽ sớm thôi đánh hơi tới thì phát hiện Bảo Bình vẫn đứng yên một chỗ.

-Sao cậu không đi?

Bảo Bình nhìn ra phía sau, ngẫm nghĩ gì đó rồi xoay lại đối hai người đáp:

-Tôi có việc cần làm, cứ đi trước đi.

-Nhưng...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!