Chương 13: [chương 12] Truy Tìm (2)

Bảo Bình đi xuống tầng hai nhưng thấy zombie đã bao kín chân cầu thang thì nhíu mày, sớm thôi chúng sẽ tiếp tục tràn lên trên lầu ba, tuy rằng mọi người có thể chặn cửa và ở yên trong phòng nhưng cũng chỉ an toàn được một lúc, trọng trách lần này của cô thật sự rất quan trọng vì nếu không thể tìm ra con đầu đàn coi như bao nhiêu mạng sống sẽ đứt gãy hết.

Bảo Bình biết bản thân mình không phải anh hùng, càng không có nghĩa vụ phải cứu ai cả mà đây là lương tâm. Cô không có lỗi khi thất bại bởi đã tình nguyện và cố hết sức rồi, nhưng sau này tâm can Bảo Bình sẽ chịu một sự ám ảnh về những cái chết ấy và cô thì chẳng thích một cuộc sống mà ngủ hay thức cũng đều phải thấy ác mộng, mỗi tuổi thơ cực khổ của cô là đủ lắm rồi. Có điều, bọn zombie kia thật sự là rất ghê tởm vừa nhìn liền muốn cách càng xa càng tốt rồi, nói chi tới việc Bảo Bình sẽ trực tiếp lao vào đấy. Cô bắt đầu hơi do dự lui về sau, định bụng tìm cách nào đó ổn áp hơn nhưng vừa xoay người đã thấy Xử Nữ đưa tới vài thứ hữu ích.

-Xài nó đi.

Đoán được tình hình cũng như tâm trạng của Bảo Bình khi đối diện với zombie nên Xử Nữ đã đi tìm chút đồ dùng, gồm có khẩu trang, găng tay lấy từ phòng giáo viên và hai tấm rèm cửa. Xử Nữ giúp Bảo Bình chỉnh sửa một tí thì có ngay một cái áo choàng bọc người nhằm tránh tiếp xúc trực tiếp với zombie.

Bảo Bình im lặng để Xử Nữ trang bị cho mình, có chút gượng gạo, ngoài Nhân Mã hay sáp lại gần ra thì Xử Nữ là nam giới thứ hai ở gần cô như thế, có hơi căng thẳng bàn tay vì thế vô thức nắm chặt.

-Xong rồi.

-Xử Nữ nhìn thành quả của mình, hài lòng.

Bảo Bình thầm đáng giá tốt.

-Cậu chu đáo thật.

-Cô hiếm hoi lên tiếng khen.

Xử Nữ nghe thế nhướng mày ngạc nhiên gì đó nhưng không đáp, chỉ cười khẽ một cái rồi chuẩn bị phần của mình. Xong xuôi, hai người gật đầu ra hiệu đã sẵn sàng cùng nhau đi xuống.

Tuy rằng có đeo khẩu trang nhưng mùi thối của chúng vẫn còn ngửi thấy ít nhiều, Bảo Bình khẽ chau mày, chịu đựng kiểm tra các con số được in trên cơ thể chúng, con nào số bị che khuất thì buộc phải dùng tay kéo vật cản ra mà xem. Xử Nữ vừa làm vừa suy nghĩ không biết người còn lại giữ thẻ Mệnh là ai, thật sự không muốn ra mặt giúp đỡ bạn bè hay sao. Nhưng cũng không thể trách người ta được, ai cũng có nỗi sợ của riêng mình mà.

Bên này, Bảo Bình chăm chỉ lần mò con đầu đàn dù số lượng có quá nhiều cũng không làm cô nản chí, trong lúc tìm cô có vô tình quét mắt đến chỗ Xử Nữ thì sững sờ khi chứng kiến cậu vừa vạch áo của một con zombie nữ ra để xem số thứ tự được in ở bầu ngực của cô ta, Bảo Bình nhất thời hóa đá, cô chưa thấy ai nhìn thấy chỗ nhạy cảm mà khuôn mặt vẫn lạnh tanh vô cảm xúc như cậu cả. Xem xong rồi thì thẳng tay đẩy sang một bên kéo con khác lại kiểm tra không thừa động tác nào, vừa nhanh vừa nguy hiểm. Bảo Bình trong lòng ngầm tán thưởng cái tác phong làm việc này của bạn học.

Truy tìm một hồi lâu, hai người bắt đầu thấm mệt, phải đeo khẩu trang mà không khí quá ngột ngạt nên không tránh được nhanh đuối sức, Xử Nữ tìm được một chỗ có thể ngồi nghỉ ngơi nên gọi Bảo Bình qua cùng, có lẽ phải bàn bạc lại chiến lược, chứ tìm thế này khác nào mò kim đáy bể đâu.

-Cậu có nghĩ, đầu đàn ngoài thực tế cũng sẽ có gì đặc biệt như phim ảnh không?

-Xử Nữ nhìn vào đám zombie hỏi.

Chẳng hạn như, có zombie biết nói chuyện.

-Ờ, cũng phải điểm khác biệt để nhận dạng.

-Bảo Bình đồng tình.

Sau đó hai người chợt rơi vào im lặng một lúc, nhưng rồi nhớ ra gì đó Xử Nữ đột nhiên lên tiếng hỏi tiếp:

-Cậu đọc xong cuốn tiểu thuyết chưa?

Bảo Bình nhìn Xử Nữ, khó hiểu trong lúc này sao còn tâm trạng nhắc tới tiểu thuyết này nọ, nhưng cô vẫn lịch sự trả lời.

-Còn vài chương nữa.

-Ừ, vậy có nhớ cái đoạn tiểu thuyết nhắc tới zombie không?

-...

Bảo Bình hơi mông lung, mới đọc qua có một lần thì sao cô nhớ nổi có chi tiết đó hay không. Xử Nữ thấy nét mặt của Bảo Bình đang ngây ra cũng biết đáp án nên chủ động nói luôn.

-Trong đó có tình tiết những người bắt nạt ví ''nhân vật chính'' như một con zombie tuỳ ý đánh đập mà nó không hề biết đau, lại phản ứng một cách chậm chạp yếu đuối rất buồn cười.

Bảo Bình nghe vậy dường như cũng sắp ý thức được điểm mấu chốt nào đó, trước ánh mắt mong đợi của Xử Nữ ngồi bên cạnh cô tức thì bắt được trọng tâm trong lời kể của cậu có ba từ được nhấn nhá rất rõ ràng

- nhân vật chính. Xử Nữ thấy Bảo Bình đã phát hiện được ý mình muốn đề cập, tiếp tục lý giải.

-Dù là phim ảnh hay tiểu thuyết thì nhân vật chính luôn được mọi người biết đến, từ đó áp dụng vào tình huống của chúng ta có thể zombie đầu đàn là nhân vật mà tất cả đều quen.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!