Đang sải bước đến nhà vệ sinh thì mọi người bên nhóm nữ đi ngang qua một nhóm những người đàn ông cao to mặt đồ đen và đeo mặt nạ kín mít. Thấy cách ăn mặt của họ mà mọi người xung quanh kể cả nhóm nữ cũng không khỏi hiếu kì, thậm chí chẳng có ai trong khu mua sắm này đeo khẩu trang mà lại có một nhóm người ăn mặt như đang ở ngoài trời vào mùa thu thế này. Trên tay họ còn cầm những chiếc Vali màu đen khá to, thoạt nhìn thì có vẻ khá bình thường đúng không?
Nhưng điểm lạ thường ở đây là, có ai đi mua sắm lại đem Vali bao giờ?
Dù thấy vậy thôi, mọi người cũng chẳng phải dạng rảnh hơi mà đi săm soi cách ăn mặc của người khác như vậy, vẫn tiếp tục bước đi. Chỉ có Xử Nữ, Bảo Bình và Thiên Yết là khẽ quay đầu lại phía sau, ánh mắt lẩn quất tia nghi hoặc nhìn sang những bóng lưng đen đang khuất dần sau những bóng người đông đúc.
_____Nhà vệ sinh nữ_____
- Kim Ngưu, đừng vung nước vào người tớ!!
- Thiên Bình đứng ở bồn rửa mặt thấy Kim Ngưu đang lời nhoi nghịch bên cạnh vòi nước đang bắn lên tung toé khắp nơi, khẽ gắt lên không hài lòng.
- Hi, xin lỗi nhé!!
- Kim Ngưu nhìn cô bạn đang xụ mặt đứng kế bên, le lưỡi cười xoà một tiếng. Xong lại nhởn nhơ lấy hộp Pocky trong túi quần jean ra lấy vài que bánh nhấm nháp như thường lệ (dù đang ở nhà vệ sinh).
Bảo Bình nhìn Kim Ngưu khẽ chớp mắt vài giây, chán nản thở dài một tiếng vì cái cái tật ăn uống bất chấp địa điểm của cô nàng tóc nâu đang nhai bánh rồm rộp bên cạnh. Xong lại trở về dáng vẻ như mọi khi, Bảo Bình đưa tay côm cốp vào cánh cửa tập trung sự chú ý của mọi người, gương mặt bỗng dưng trở nên nghiêm túc như thể sắp sửa nói chuyện gì đó quan trọng lắm.
- Các cậu có thấy thấy đám người mặc áo đen lúc nãy rất kì lạ không?
Thiên Bình nhất thời không hiểu được gì, chỉ nghiêng đầu hỏi lại Bảo Bình:
- Tớ không biết! Vậy cậu thấy gì sao?
Xử Nữ trề môi nhìn thái độ ngu ngơ của Thiên Bình đứng kế bên. Thật tình! Cô nàng này suốt ngày cứ ru rú trong nhà xuyên suốt cả ba tháng hè chẳng chịu ra ngoài đường, không có chút kiến thức về xã hội gì cả.
- Những người đàn ông đó...
- Thiên Yết trái ngược với thái độ ngu ngơ của Thiên Bình, Thiên Yết vẫn thản nhiên lên tiếng trước những ánh mắt ngạc nhiên của cô nàng cùng với Kim Ngưu và Song Ngư.
- Cả những chiếc vali to tướng khi nãy nữa!
Có vẻ như chúng chính là điểm mà mọi người cần chú ý đến.
- Đúng! Khi tớ đi ngang qua bọn họ, tớ nghe thấy những âm thanh của kim loại phát ra từ trong những chiếc vali đó.
- Xử Nữ mơ hồ nhớ lại khoảnh khắc lúc nãy. Vốn rất am hiểu và thuần thục kĩ năng về âm thanh nên thính giác của Xử Nữ rất nhạy. Khi đi qua nhóm người mặc áo đen đó, cô đã tình cờ nghe được những hạt kim loại nhỏ va cách cách xuất phát từ những chiếc vali kì quái đó. Không biết chúng là gì nhưng Xử Nữ lại mơ hồ cảm thấy chúng như chẳng có gì tốt đẹp.
Nhìn qua Song Ngư, cô nàng lúc này mắt đã trợn tròn lên vì sốc, thốt lên trong kinh ngạc:
- Không thể nào! Trước khi vào cổng ta phải đi qua máy dò kim loại mà?
- Đó chính là thứ mà chúng ta cần chú ý. Bọn họ đang giấu những gì? Trang sức? Vũ khí??
- Thiên Bình nghe mọi người nói cũng dần hiểu chuyện, cô cúi mặt xuống trầm ngâm suy nghĩ, rồi vài giây sau liền thốt lên
- Có khi nào là súng không???
- Nhưng súng đâu có làm từ kim loại!!
- Kim Ngưu nghe Thiên Bình nói liền phản bác lập tức, nhưng chỉ sau vài giây, đôi mắt nâu cafe của cô đã sớm hiện lên những tia hốt hoảng.
- Đúng là súng thì không làm từ kim loại.
- Thiên Yết lạc giọng
- Nhưng đạn thì.......
Các huyết mạch trong cơ thể từng người như muốn đông cứng tại thời khắc đó. Một cơn ớn lạnh chảy dọc sống lưng khiến mọi người trong nhóm nữ đang đứng chôn chân tại chỗ bất giác đổ mồ hôi lạnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!