Chương 7: Ngày Cuối Tuần Rắc Rối (3)

________30 phút sau_______

Cả nhóm đều đã có mặt tại khu mua sắm tại thành phố Zodiac tân tiến. Như ý định ban đầu, mọi người chỉ định đến đây ăn một bữa, mua đồ dùng học tập rồi dạo chơi vài vòng. Về vụ đồng phục thì nhà trường cho phép học sinh ăn mặc tuỳ ý để giúp mọi người tự tin thể hiện phong cách của mình, vì vậy số tiền chi cho vụ đồng phục được mọi người xoá khỏi danh sách chi tiêu và tiết kiệm được một món tiền kha khá.

Vậy là chỉ cần mua thêm dụng cụ và sách vở là xong.

_______Trong khi đó______

Trong căn phòng tối om, mọi nhân viên đều đã bị đánh thuốc mê gục hết xuống sàn, một nhóm người đang đứng trước những thiết bị theo dõi của trung tâm, nói những tiếng trầm trầm khe khẽ qua chiếc máy bộ đàm.

- Bọn tôi đã đột nhập được vào khu quản lý rồi ạ!

- Được, vậy mày đã chuẩn bị xong từ trước hết chưa?

- một giọng khàn đặc khẽ gắt lên qua chiếc máy bộ đàm.

- Dạ rồi thưa sếp! Cứ tin ở tụi em.

- Rất tốt! Ta đợi thành quả của các ngươi.

Xin lỗi! Cho chúng tôi 12 phần KFC!

Bạch Dương và Ma Kết cố chen vào nhóm người đang bu kín lấy quầy bán, cố đẩy cho giọng nói của mình to lên hết mức có thể. Nhưng chẳng hiểu quái gì khi vừa dứt câu, mọi người đều quay lại nhìn hai anh đau đáu như sinh vật lạ mới bị đột biến gen. Khi hai anh còn chưa kịp nhận định được lý do của những ánh nhìn đầy hiếu kì xung quanh, một cô gái bỗng chốc thốt lên:

- Cậu tóc trắng ấy... là người ngoài hành tinh hả?

- ???

Bạch Dương gần như nhảy dựng lên khi nghe được câu nói kia. Ma Kết đứng kế bên như đoán trước được chuyện gì sắp xảy ra nên liền tranh thủ "đánh bài chuồn".

- Kh... khoan đã! Ma Kết! Đi đâu vậy??!

Đáp lại lời cầu cứu tội nghiệp của Bạch Dương, Ma Kết chỉ phóng ánh mắt nhìn anh như kiểu "Tôi với cậu có quen biết nhau à" rồi nhanh chân rời khỏi quầy bán. Bỏ lại cậu bạn đằng sau còn đang ú ớ với những người hiếu kì xung quanh.

"Nhìn tóc cậu ấy kìa, trông lạ thật nhỉ?"

"Nghi vấn đột biến gen."

"Trông cũng ngầu lắm mà!"

...

Bị dân tình đứng soi ngay trước bàn dân thiên hạ, Bạch Dương sau vài phút chịu đựng đã chính thức hoá đá toàn tập.

Cự Giải đứng dựa lưng vào một góc tường gần đó, chép miệng một cách chán chường khi nhìn cậu bạn khờ của mình liên tục ra hiệu với ánh mắt cầu cứu, anh nhanh chân sải bước đến quầy bán hàng trong khi Bạch Dương vẫn đang thành công trong việc trở thành cái "bóng đèn" thu hút đám "côn trùng" di chuyển về một chỗ, nói với các nhân viên nữ:

- Chị làm nhanh giúp em 12 phần! Em và bạn còn phải làm nhiều việc, xin các chị đó!

- ...

Sau câu nói mang tính chất "sai khiến" của Cự Giải, mấy chị nhân viên đứng trên quầy bất ngờ hối ha hối hả bắt tay vào làm với tốc độ không tưởng trong khi Cự Giải đứng dưới nhất thời không hiểu được phản ứng của những người nhân viên trước mặt, chỉ quay lại nhìn với mọi người đang đứng kế bên, hỏi một cách từ tốn:

- Không phiền các bạn chứ?

Nhìn vào gương mặt của Cự Giải lúc này, người nào muốn nói "Không!" thì chắc cũng... hơi bị khó.

- Không... Không gì hết! Cậu cứ tự nhiên.

Mọi người không xung quanh chẳng ai ý kiến gì, chỉ nhoẻn miệng cười thân thiện, Cự Giải không biết nói sao chỉ biết gãi đầu gượng gạo cười, anh chưa từng gặp tình huống này nên thật sự cũng không biết phải xử sự thế nào. Nhưng nếu mọi người đã có lòng như vậy, anh đành chấp nhận thôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!