Chương 47: Đi Biển Là Để Quẩy (2)

Sau một hồi bị hai thầy cô rượt cho chạy bở cả hơi tai, cả đám cũng đã tập trung và chơi đùa tại bãi tắm lúc nãy.

- Há há!! Đỡ nè!!!

- Kim Ngưu sung sức đập mạnh trái bóng bay thẳng vào mặt Nhân Mã. Anh chàng lấy tay đỡ lấy trái bóng lên cao đợi cho nó rơi xuống rồi đánh mạnh về phía Song Tử. Lợi dụng sức gió đang thuận hướng với chiều của Song Tử, anh đập một phát khiến nó suýt nữa đập trúng mặt Bảo Bình. Tức khí, cô nàng nhảy lên đập một phát khiến quả bóng bay trúng bụng Song Tử. Cả đám thấy anh chàng ôm bụng chìm nghỉm dưới dòng nước mà cười ngoặc ngoẽo.

- Song Tử!! Cậu còn sống không đấy??

- Một cách rất "có tâm", Thiên Bình đứng đối diện vừa cười vừa hỏi

- Coi bộ cú này đau à nha~~~~

- Song Tử ơi!!! Xin lỗi nhé!! Tớ hơi nặng tay!!

- Bảo Bình có vẻ hơi hối hận khi thực hiện cú đánh vừa rồi. Sáng nay mới đi nhầm vào nhà tắm của anh rồi, bây giờ lại thêm cái tội này nữa. Chắc Song Tử giận cô luôn quá!!

-..............

- Song Tử??????

Trong khi cả đám còn đang hướng ánh mắt về phía Song Tử mà mất tập trung, anh chàng lập tức đứng phắt dậy tung trái bóng lên rồi đập mạnh khiến nó bay thẳng đến đầu Ma Kết.

Vâng!! Anh đây chơi rất "đẹp" ạ~

- Cái thằng Song Tử chết tiệt!!! Đỡ đi này!!!!

- Ma Kết nổi sung liền đánh lại đáp trả. Cả đám cùng chơi cùng cười ồ lên vui vẻ.

Trên bờ, Hoàng Đăng với Song Ngư và Thiên Yết ngồi trên một mõm đá gần đó để quan sát các bạn mình. Hoàng Đăng đôi lúc lén hướng ánh mắt của mình về phía chị em Thiên Yết. Đúng lúc đó thấy Thiên Yết cũng nhìn anh, cả hai thấy vậy đều đồng loạt quay mặt đi. Song Ngư ngồi chính giữa nhìn hai người bằng ánh mắt khó hiểu, nhưng rồi cũng tiếp tục xem trận bóng của mấy bạn chỗ bãi tắm. Phải tới một lúc sau, Hoàng Đăng đành lên tiếng:

- Song Ngư! Cậu không biết bơi! Vậy tớ giúp cậu học bơi, được chứ??

- Tớ..... thấy hơi sợ..!!!

- Song Ngư có vẻ ngập ngừng, đôi mắt thoáng qua vài tia hoang mang

- Không sao đâu! Nếu đã biết bơi rồi, cậu sẽ rất thích đấy!!

Và sau vài giây suy nghĩ, Song Ngư cũng đồng ý ra bãi tắm học bơi. Thiên Yết thấy vậy cũng lững thững theo sau. Tới nơi, cô ngồi ở trên bờ quan sát. Hoàng Đăng đứng trong dòng nước, nắm hai tay Song Ngư để thực hiện vào động tác đập chân cơ bản.

- Đúng rồi Song Ngư! Cứ tiếp tục như vậy! Cậu sẽ bơi được thôi!!

- Được! Tớ sẽ cố!!!

Thiên Yết ngồi trên bờ, lẳng lặng quan sát hai người. Nhớ lại ánh mắt của Hoàng Đăng lúc nãy, một cách rất mơ hồ, cô bỗng cảm thấy vô cùng thân thuộc. Ánh mắt xám tro lẩn quất những nỗi buồn sâu thẳm, xoáy sâu vào tâm trí cô, một bóng hình thân quen mà cô chẳng thể nào quên được.

Chỉ một lúc sau, Song Ngư đã thuần thục được những kiểu bơi cơ bản. Cô nàng vui sướng lượn qua lượn lại trong dòng nước một cách phấn khích:

- Haha! Vui quá! Không ngờ bơi lại vui thế này đấy!!

Song Ngư hồ hởi vẫy tay nhẹ trôi trên làn nước mát lạnh. Bơi đến chỗ của mọi người đang chơi bóng chuyền, ai nấy cũng đều trợn mắt ngạc nhiên

- Song Ngư, cậu biết bơi rồi!! Tốt quá!!!

- Sư Tử nhìn Song Ngư bằng đôi mắt trầm trồ

- Cậu học bơi trong vòng nửa tiếng thôi ư?? Phục cậu thật đấy!!!

- Xử Nữ khẽ ồ lên

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!