Sau một buổi vui chơi thoả thích tại khu công viên The Xmas Magic, cả đám đều cưỡi hạc giấy của cô để bay về nhà. Vẫn còn nửa tiếng trước khi chiếc đồng hồ điểm đúng 9 giờ, mọi người đương nhiên vẫn chưa ai muốn đi ngủ, tất cả đều còn đang tụ họp dưới phòng khách cùng nhau trò chuyện rôm rả, Nhân Mã và Sư Tử cũng đã thay bộ đồ đã ướt nhem ra, mọi người đang cùng nhau bàn tán về chuyến đi sắp tới.
- Sắp tới lại được đi chơi.
- mặt Kim Ngưu đầy vẻ sung sướng và mãn nguyện
- Thiên đường là đây chứ đâu nữa.
Cô bạn thả lỏng người trên chiếc ghế sofa, sung sướng đưa mấy que Pocky vào miệng nhấm nháp. Cô tự hỏi đã bao lâu rồi bản thân mình chưa được xách balô lên vai và đi đây đi đó, với tình hình chung của nhóm bây giờ, thì du lịch rõ ràng là một món quà xa xỉ.
- Tớ muốn thử chạy trên nước quá.
- Nhân Mã ngồi trên sofa kêu lên trong phấn khích
- Trông ngầu bá cháy là cái chắc.
- Haha, nếu chạy với cái tốc độ bàn thờ đó thì ai mà thấy cậu được?
- Sư Tử bật cười, đá mắt sang Bạch Dương
- Tớ lại đang muốn lập kèo đấu bóng chuyền bãi biển, xem ai thua thì phải khao chầu hải sản hoành tráng.
Bạch Dương rất nhanh chóng nhận ra được lời thách đấu của thằng bạn thân, gương mặt xuất hiện một nụ cười ngạo nghễ.
- Được thôi!
- anh đáp lại, lia mắt trêu
- Thua thì cũng đừng khóc đấy.
- Điều gì khiến cậu tự tin thế?
- Sư Tử nhếch môi, còn chưa đứng trên sân đấu, mà lời khích của thằng bạn từ thuở trung học này đã khiến anh cảm thấy phấn khích rồi
- Yên tâm! Đàn ông thà đổ máu không đổ lệ!
- Bọn này cũng muốn chơi nữa!
- Thiên Yết và Song Ngư chợt lên tiếng.
- Được! Thắng thì hưởng ké, nhưng thua phải chịu chung nha.
- Bạch Dương gật đầu
- Bảo Bình, cậu muốn chơi chung không?
Lời mời bất ngờ từ Bạch Dương khiến Bảo Bình có chút bất ngờ, nhưng vài giây sau, gương mặt cô lập tức sa sầm.
- Chắc là tớ sẽ đứng ngoài xem cùng Thiên Bình.
- cố lảng tránh cái nhìn đầy vẻ mời mọc từ cậu bạn cùng lớp, Bảo Bình lặng lẽ trút tiếng thở dài. Với cặp chân ngắn đáng nguyền rủa này, thì chạy lòng vòng quanh cái sân bóng chuyền đầy cát nóng cũng đã là một cực hình rồi, chứ nói gì đến việc nhảy nhô nhảy nhoàng trước tấm lưới cao gần 3 mét để rồi đỡ trượt bóng trong nhục nhã. Bảo Bình không khỏi giật mép, đúng là tấu hài thiệt sự!
- Bạch Dương... sáu múi... bóng chuyền...
- lời thì thầm của Thiên Bình đứng cạnh lập tức cắt ngang dòng suy nghĩ đáng thương của ai kia. Cô bạn mê trai gần như bỏ quên sự tồn tại của Bảo Bình và tất cả những người xung quanh, liên tục lầm bầm những từ ngữ khó hiểu trong lúc dãi trên miệng sắp sửa chảy thành sông
- Bạch Dương... sáu múi... hehe!
Bảo Bình mắt cá chết giật mép cười trong bất lực.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!