_____Nhà trọ____
Khi mọi người đã trở về, lúc đó cũng đã gần 7h. Cả đám đã ăn tối trên đường đi nên bây giờ rất rảnh, chẳng biết phải làm gì. Hiện tại thì ngoài Xử Nữ và Bạch Dương đang làm gì đó ở lầu trên thì mọi người đều đang nằm ườn trên ghế sofa. Nhân Mã không thể chịu nổi bầu không khí chán ngắt này liền đề nghị.
- Chán quá! Hay tụi mình thi kể chuyện ma đ...
- Méo!! Méo nhá! Tụi này ghét chuyện ma lắm!
Còn chưa để Nhân Mã kịp nói hết câu, Song Ngư và Thiên Bình đã bắt đầu tím tái mặt mài, lắc đầu ngoầy ngoậy. Điều này làm cho Nhân Mã hứng lên, khẽ nhếch môi lên cười một cách ranh mãnh. Anh chàng đứng dậy rồi sải bước đi vào bếp.
- Ủa rồi đi đâu vậy?
- Bảo Bình ngước mặt lên bĩu môi nhìn cái con người lời nói không khớp với hành động kia. Bảo kể chuyện ma mà xách mông đi vào nhà bếp làm gì chứ!
- Thực sự không hiểu.
- đôi mắt nâu sô cô la của Ma Kết vẫn nhìn chăm chăm vào quyển sách đặt trên đầu gối, chỉ nhún vai trả lời.
- Hẳn cậu ta đang bày mưu gì đó?
- Vậy hay bây giờ tụi mình...
- Song Tử ngồi dậy khỏi ghế sofa vừa định cất tiếng nói thì bỗng...
Phụppppp
Bóng tối phủ lấy ngôi nhà, cả phòng khách rơi vào trầm mặc.
- Áaaaaaaaaaaaa! Cúp điện rồi, cứu với!!
- Kim Ngưu rúc vào thân ghế la toáng lên
- Ai đó bật đèn lên đi!
- Đừng hét nữa, tớ sợ ma lắm!
- Song Ngư kêu lên.
- Ê, đừng đè lên người tớ!!
- Sư Tử khổ sở nói.
- Bình tĩnh để tớ đứng dậy đã.
Tiếng hét của Song Ngư và Thiên Bình làm cho cả căn phòng trở nên náo loạn, chỉ có mỗi Thiên Yết và Bảo Bình mặt vẫn tỉnh bơ trong khi mấy đứa bạn đang loi nhoi hoảng hốt kế bên. Nhưng do quá tối, Thiên Yết sau một hồi lưỡng lự vì lười đành miễng cưỡng xách cái thân vàng ngọc đi kiếm một chiếc đèn pin cho mình. Cô không thể rủ người chị nhát ma của mình theo cùng.
Đang lò mò bước đi trong bóng tối, cả người cô chợt như đâm phải thứ gì đó, và Thiên Yết chợt nhận ra mặt mình đang áp vào thứ gì đó rắn rỏi và... âm ấm!
GÌ vậy? Gối ôm à??
Mà kệ nó đi, quan trọng là cái gối này ấm ghê cơ! Nếu được, chút nữa khi có điện cô sẽ mang nó vào phòng ngủ vậy!
Ủa mà khoan! Thiên Yết chợt nhận ra cái tình huống hiện tại là hết sức hư cấu, thế méo nào ngay giữa hành lang lại xuất hiện một cái gối ôm di động thế này? Cô tò mò luồn tay qua vỏ gối và áp tay mình sờ soạng, và ngay giây sau đó Thiên Yết suýt buột miệng bật ra câu chửi thề.
Ôi đệch, ăn lol rồi!
- Này, cậu đang làm gì vậy?
Cái khoảnh khắc yên lặng đáng quan ngại trên hành lang khiến Thiên Yết không khỏi bặm môi gào thét trong lòng. Bỏ mẹ rồi, thứ cô vừa sờ ban nãy méo phải gối ôm hay cái mẹ gì cả, mà đó là một con người! CON NGƯỜI! Và xui vãi linh hồn ở chỗ, cái chất giọng cô vừa nghe thấy... chắc chắn là của Cự Giải.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!