- THUỶ THUẬT: KẾT GIỚI SÓNG THẦN!!!
"ẦMMMMM"
Câu câu lệnh năng lực của Song Ngư kết thúc cùng với một cơn thác nước đổ ập xuống xung quanh và nhanh chóng cuốn lại thành một vòng xoáy khổng lồ cực mạnh bao quanh toàn bộ những người con tin đang bị bắt giữ. Bọn khủng bố liền quay lại, bất ngờ gào lên:
- Chết tiệt!! Có năng lực gia ở đây!! TỤI BÂY, BẮN CHÚNG HẾT CHO TAO MAU LÊN!!!!!
- Tuân lệnh!!
"PẰNG PẰNG PẰNG PẰNG"
Sau tràng âm thanh khủng khiếp vang lên đồng loạt từ những họng súng, hàng loạt những viên đạn quay theo hình xoắn ốc lao thẳng về phía xoáy nước đang đổ cuồn cuộn trước mặt. Ngay khi tiếp xúc với dòng nước, chúng lập tức bị dừng lại, cuốn đi và tan dần trong cơn lốc cực mạnh hệt như những viên đường mong manh lắm. Và có vẻ, kế hoạch của Song Ngư đã thành công.
Đứng ở trung tâm của cơn lốc lớn đang xoáy mãnh liệt xung quanh, tiếng sóng ào ào vẫn vang lên từng đợt, Song Ngư nhoẻn miệng nở một nụ cười an tâm, thầm cầu nguyện:
"Còn lại tớ nhờ vào các cậu, cố lên nhé!"
Nhận ra được kế hoạch của Song Ngư đã thành công mĩ mãn, mọi người trong nhóm nhân lúc bọn chúng còn đang tập trung xả súng vào cơn xoáy nước của cô, lập tức buông tay hoá giải phép ẩn thân của Bảo Bình rồi xông ra, mở màn cho một cuộc tấn công bất ngờ.
- Được rồi các cậu!! HÀNH ĐỘNG THÔIII!!!!!!!!
- Đứa nào??
- một vài tên đang nả súng khi nghe thấy tiếng hô của mọi người liền quay ngay về phía sau chuẩn bị cho tư thế tấn công. Nhưng ngay lúc đó, đập vào cả năm giác quan của chúng chính là một tảng đá lớn hơn 10 mét đang bay lơ lửng giữa không trung, đưa mắt nhìn lên, hai tên còn thấy được một cô gái tóc nâu đang bình thản bóc mấy hộp bánh ngọt ra, là Kim Ngưu. Thấy được hai tên đang sợ đến tím tái mặt mài khi thấy được cảnh tượng trước mắt, cô gãi đầu nhìn bọn chúng cười lời xởi:
- Ồ, sao lại có hòn đá này ở đây nhỉ?? Xin lỗi, xin lỗi!! Để tôi dọn đi cho nhé!
Rồi phẩy nhẹ tay một cái, tảng đá đang bay trên không trung bị thoát khỏi năng lực khống chế của Kim Ngưu, lập tức rơi thẳng xuống đầu chúng....................
ẦMMM
Vài giây sau, tảng đá đã yên vị ngay tại vị trí của hai tên khủng bố, Kim Ngưu đứng trên tảng đá ôm bụng cười cười ha hả như vừa mới trốn trại tâm thần. Vội vàng nhấc ngón tay điều khiển cho tảng đá bay lên, cô nhảy một mạch xuống đất rồi tiếp tục phá lên cười khi thấy hai tên cướp "tội nghiệp" vừa rồi, có vẻ như hồn của chúng đã bị nỗi sợ đá bay đi mất do màn hù dọa mang tính "sát thương tim" khủng khiếp của cô nàng đây mà.
- Úi cha, hình như mình làm hơi quá thì phải, bọn họ ngủ hết rồi đấy sao? Chán thế??
Kim Ngưu nói rồi ngoảnh mặt quay đi, nhởn nhơ đưa mấy que bánh Pocky vào miệng, cô chạy lại cùng gia nhập trận chiến với mọi người trong nhóm. Cách đây hơn chục bước, Song Tử đang bị vài tên khủng bố bao vây:
- Hình như mấy ông chú đây không được thân thiện lắm nhỉ?
- thấy được vẻ mặt nghiêm trọng của mấy tên đeo mặt nạ đen trước mắt, Song Tử thấy bản thân có chút bị xúc phạm khi thấy những họng súng xung quanh đang chĩa hết vào mình. Đang nói chuyện đàng hoàng nha, anh đây thực sự không muốn phải động tay động chân à~ (mặc dù anh muốn thế).
- Mày hết đường thoát rồi! Tụi bây, bắn nó!
- không màng đến câu nói của Song Tử, một tên đã hét lên ra lệnh, những tên khác nghe liền đồng loạt xả đạn về phía Song Tử, hơi hoảng hồn vì những tiếng cò súng vang lên xung quanh nhưng anh vẫn kịp trấn tĩnh lại rồi thi triển kĩ năng:
- Phong Thuật: Tật Phong Liệt
Vùuuuuuu
..................
Pằng Pằng Pằng
Ngay đúng lúc những viên đạn chỉ còn cách người Song Tử chưa đầy tới một mét, bằng một lực kì lạ, những viên đạn đó bỗng dưng bị giảm tốc rồi nhưng hẳn lại, sau đó là một tiếng gió hú vang lên, nối tiếp là một cơn xoáy gió cực mạnh cuốn những viên đạn kim loại văng đi mất.
Không cần biết là những đợt bóp cò súng có gây thương tích gì cho chàng trai đang đứng trong tâm bão hay không, mấy tên khủng bố vẫn tiếp tục bắn khiến những viên đạn trong luồng lốc xoáy của Song Tử tích tụ lại ngày càng nhiều. Đợi đến khi chúng đạt đến một số lượng vừa ý, Song Tử đột ngột vung tay ra, luồng lốc đã biến thành một cơn gió cực mạnh thổi những tên khủng bố bay ngược về phía sau, đập mạnh đầu vào thành tường rồi bất tỉnh, thưởng thêm một vài vết thương nhỏ vào các vị trí khớp di chuyển trên cơ thể nhờ những viên đạn vừa rồi, đảm bảo nếu dù có tỉnh lại thì chúng cũng chẳng thể tiếp tục chiến đấu được nữa. Nhoẻn miệng cười hài lòng với "thành tích" của mình, Song Tử rồi cũng nhanh chân đi đến hỗ trợ cho các thành viên khác.
Bảo Bình lúc này cũng như Song Tử khi nãy, bị những tên khủng bố bao vây nhưng còn đông hơn rất nhiều. Nếu tính trong tầm mắt của Bảo Bình lúc này, đếm sơ qua thôi thì cũng phải đến hơn chục tên. Nhưng khác với thái độ nhởn nhơ của Song Tử, Bảo Bình chỉ im lặng tập trung vào chuyên môn trước mắt, đôi đồng tử xanh lục khẽ ánh lên những nét hững hờ, cô trầm mặc, thì thầm qua hơi thở:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!