Ba ngưá»i tạm biá»t ngôi là ng, tiếp tục Äi vá» hưá»ng tây, Äi qua má»t thôn Äã bá» phá bá» không còn ai á» lại, cheo leo thêm ná»a tiếng trong Äá»ng bùn lầy má»c Äầy cá» dại má»i Äến ÄÆ°á»£c Äá»nh núi.
Dưá»i chân núi mênh mang cá» dại má»c tùm lum, cá» má»c thà nh từng cụm từng cụm mang sắc xanh Äáºm, xen kẽ vá»i những ngá»n cá» Äã héo khô. Gió vừa bay tá»i, thá»i cho từng lá»p cá» rung rinh, tá»±a như Äại dương xanh vô táºn.
Má»t cô gái mặc chiếc váy trắng Äứng lặng thinh giữa cánh Äá»ng cá», mái tóc Äen dà i tung bay theo gió, ngỡ như chá» tÃch tắc sau thôi, mái tóc ấy sẽ Äi theo là n gió vá» phÃa chân trá»i. Ngưá»i con gái ấy là Tô Tuyết.
âChá» Æ¡i!â Lữ Quang Minh hét to chạy nhanh xuá»ng sưá»n núi.
Lạc Tòng Tâm chạy theo cáºu, Äi ÄÆ°á»£c mấy bưá»c thì phát hiá»n có gì Äó sai sai, quay Äầu nhìn má»i thấy Äinh Bá» Trá»±c vẫn Äang Äứng trên cao, hai tay anh vắt chéo trưá»c ngá»±c thá» hiá»n rõ thái Äá» âChuyá»n nà y thì liên quan gì Äến tôi.â
Lạc Tòng Tâm: âÄinh tá»ng, anh không Äi à ?â
Äinh Bá» Trá»±c: âTôi Äi thì có tác dụng gì không?â
ââ¦â
Lạc Tòng Tâm liếc mắt, dẹp Äá»ng cá» trưá»c mắt ra thà nh ÄÆ°á»ng Äi lên phÃa trưá»c.
Không hiá»u mấy cái cá» nà y mang giá»ng gì mà vừa cao vừa cứng, lá thì sắc như rÄng cưa, không lâu sau, tay Lạc Tòng Tâm Äã bá» cá» cứa cho hai nhát, Äau xót vô cùng, thêm nữa Äá»ng cá» dại nà y ráºm rạp quá mức, cứ quấn quanh chân cô khiến cô không thá» duá»i thẳng chân Äá» bưá»c Äi như bình thưá»ng.
Có lẽ Lữ Quang Minh ÄÆ°á»£c vầng sáng tình yêu bao bá»c nên chạy như bay vá» cánh Äá»ng cá» phÃa trưá»c.
Lạc Tòng Tâm Äi ÄÆ°á»£c mấy bưá»c thì quyết Äá»nh bá» cuá»c, nhưng khi vừa quay lại Äã suýt nữa Äâm sầm và o má»t ngưá»i.
âAi ui!â Lạc Tòng Tâm báºt ngưá»i vá» phÃa sau.
Äinh Bá» Trá»±c Äứng sau lưng cô, gió thá»i lay Äá»ng vạt áo anh, tạo thà nh khung cảnh như mây như sương.
Lạc Tòng Tâm: âÄinh Äinh, Äinh Äinh, Äinh Äinh tá»ng, anh hù chết tôi rá»i!â
Äinh Bá» Trá»±c Äi ngang qua ngưá»i Lạc Tòng Tâm hai tay anh dạt Äám cá» Äang quây quần sum há»p Äá» bưá»c lên phÃa trưá»c.
Lạc Tòng Tâm: ââ¦â
Rõ rà ng anh vừa bảo không Äi mà ?
âÄi theo Äi.â Äinh Bá» Trá»±c nói.
âÃâ¦â
Cá» dại bá» dẹp sang hai bên, những ngá»n cá» bá» san bằng, nghiá»n nát dưá»i dấu chân ngưá»i, tá»±a như má»t tấm thảm tháºt dà y mà u xanh lá cây, tá»±a như â tá»±a như⦠Äinh Bá» Trá»±c viÌ coÌ maÌ nguyá»n mình vượt qua má»i khoÌ khaÌn, cÅ©ng vì cô mà dá»±ng lên má»t con ÄÆ°á»ng.
Lạc Tòng Tâm bá» chÃnh suy nghÄ© cá»§a mình là m cho sợ hãi, gai hết cả ngưá»i.
Gió bá»ng thá»i mạnh hÆ¡n, Äá» từng ngá»n cá» nghiêng mình Äá» rạp, vạt áo cá»§a Äinh Bá» Trá»±c cÅ©ng bá» hất lên cao, khoe ra vòng eo gầy cá»§a anh.
Äá»t nhiên Lạc Tòng Tâm ngá»i thấy má»t mùi, má»t mùi rất khó Äá» diá» n tả â như thá» máu Äang chảy tong tong xuá»ng dòng nưá»c, má»t cảm giác lạnh lẽo mà tanh tưá»i.
Lạc Tòng Tâm giáºt mình.
Cô Äã từng ngá»i thấy mùi nà y trong giấc mÆ¡, má»t giấc chá» toà n là bi thương Äẫm máu.
Tại sao lại như thế??
Gió ná»i lên rá»i, mùi hương Äó Äã hòa và o không khÃ, biến mất không chút tÄm hÆ¡i.
Lạc Tòng Tâm ngÆ¡ ngác nhìn bóng lưng trưá»c mắt.
Vai rá»ng, dáng cao, hông vừa nhá» vừa thẳng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!