Chương 8: Bám đuôi Hoàng Nhật Đăng

Giờ Địa Lý kết thúc, Diệp trả Atlas cho Đăng, sau đó chống cằm nhìn cậu ta đi ra khỏi lớp.

Vậy là cũng đã được một tuần kể từ ngày chạm mặt ở thư viện. Hôm nay Đăng mang Atlas đi trả. Diệp nghĩ mình bị hắn ta nghi ngờ nên không dám nhìn theo, chỉ ngồi yên lặng trong lớp. Rảnh rỗi quá lại liếc mắt lén nhìn Trang ngồi bàn đầu Tổ 1 ngay trước bàn giáo viên, thấy cô nàng đang lặng lẽ viết lách, hình như là đang học bài tiết sau.

Do cùng có một mục tiêu nên nó lặng lẽ so sánh bản thân mình với Trang, phát hiện kèo này cũng khá cân.

Trang là đứa hiền lành tốt bụng, vẻ ngoài cũng giống y như tính cách. Làm tổ trưởng nhưng học tập cũng gọi là tạm ổn chứ không quá xuất sắc, chức trách đó chỉ để cho có mà thôi.

Bản thân thì, Diệp cũng không biết nó có xinh hay không nữa. Đám con gái chuyên đời có kiểu tự khen nhau xinh: Khen Linh xinh gái mỗi tội hơi béo, khen Mai xinh mỗi tội hơi đen, khen Trà xinh mỗi tội hơi nhiều mụn, khen Diệp xinh mỗi tội mặt hơi ngu. Nó cảm thấy mặt nó cũng được, lên hình không đến nỗi, trông hơi đần thật. Học lực thì tạm ổn, môn 7 phẩy môn 8 phẩy, trung bình tầm 7.5.

Nếu phải chọn có lẽ Đăng sẽ chọn Trang vì Trang không bao giờ chống đối cậu ta. Kể ra nó cũng ít khi dám chống đối Đăng lắm, chỉ thi thoảng bật lại vài câu xong cuối cùng vẫn nghe theo, chẳng qua thái độ chỗ lồi chỗ lõm.

Nó rất muốn tới gần để trao đổi thông tin với Trang bởi vì Đăng là một đối thủ quá bí ẩn, nó tìm mãi chưa ra cách để tấn công.

Nghĩ đến đây nó chợt như nhớ ra điều gì, quay sang hỏi Phong: "Ở lớp này mày có học chung cùng ai hồi cấp một cấp hai không?"

Phong trả lời ngay: "Có. Hùng, Long, Vân, Trà, Quân."

Diệp ngạc nhiên: "Đông vậy, tao quen mỗi Nhi. Chắc tại trường cấp hai của tao ở xa quá. Trường cấp hai cũ của mày là trường nào đấy?"

"Trường Cao Thắng."

"Còn ai học cùng trường mày không?"

"Không."

Diệp nghe câu trả lời của Phong xong bắt đầu loại bỏ mấy đứa kể tên, rồi lân la hỏi một đứa khác. Sau vài phương pháp loại trừ nó cũng tìm ra được trước kia Đăng học trường Trọng Điểm, ngôi trường được coi là trường cấp hai chất lượng cao nhất thành phố. Người học cùng Đăng ngày đó duy nhất chỉ có Chi, hiện đang là lớp phó học tập của 12A5.

Nó hỏi ra được thông tin này xong cũng không dám hỏi thêm sợ bị người ta nhìn ra điều gì. Có lẽ nên để lúc khác điều tra tiếp.

Tan học nó nhìn Đăng muốn lòi cả con mắt, tới lúc đạp xe ra khỏi cổng trường, bình thường Đăng rẽ trái nó rẽ phải, hôm nay không biết nó nghĩ gì mà dở chứng rẽ trái cùng Đăng, lẽo đẽo đạp xe theo một đoạn. Đi được khoảng hơn một cây số, đám học sinh trên đường cũng thưa thớt dần, sau cùng chỉ còn mỗi Đăng phía trước và nó đạp hùng hục phía sau. Ai bảo xe của Đăng là xe đạp địa hình có số, đạp nhẹ bẫng xe cứ lao vèo vèo.

Còn xe nó bánh bé hơn, chân đạp lại không khoẻ bằng nên cứ được một lúc lại tụt lại phía sau.

Tới một đoạn cần rẽ, Đăng quay đầu lại để nhìn đường, phát hiện ra có đứa nhìn mặt quen vãi nồi đang hùng hục đuổi theo, hắn giật mình suýt thì quăng luôn cả cái xe.

"Diệp????"

Diệp cũng giật mình vì tự nhiên Đăng dừng lại, nó bóp phanh "két" một tiếng, bánh xe vừa hay chạm vào đít xe của Đăng.

"Đăng!!!!" Diệp hoảng hốt gọi theo, "Trùng hợp ghê mày làm gì ở đây vậy?"

"Tao đi về chứ làm cái gì giờ này nữa?" Đăng nhìn lên mặt trời chói chang trên đầu lại nhìn Diệp mồ hôi nhễ nhại hỏi: "Mày không về ăn cơm trưa à?"

Nghĩ đi Diệp, nghĩ đi! – Nó gào thét trong lòng, mắt liếc quanh một vòng phát hiện ở ngay ngã tư có một cái KFC to đùng nên nó nói ngay: "Hôm nay, bố mẹ tao, bố mẹ tao vắng nhà. Tao đi mua KFC ăn."

Đăng nhìn về phía KFC ở ngã tư, sau đó lại nhìn nó: "Thật à?"

"Thật. Tao đùa mày làm gì. Đói muốn chết. Mày tránh ra để tao đi coi, tự nhiên dừng lại làm gì không biết." Diệp giả vờ khó chịu nói.

"Nhà tao ở đây. Vừa định sang đường. Mày đi kiểu gì mà đâm đít xe đạp được vậy?"

"Tao đạp hơi quá chân." Nó cười gượng giải thích.

Đăng không trả lời ngay, dường như đang suy nghĩ gì đó. Mười giây sau cậu ta đáp: "Hay tao với mày cùng đi ăn đi. Hôm nay tao cũng lười nấu cơm."

Diệp trái lại không ngạc nhiên vì Đăng rủ nó đi ăn mà lại hỏi về chuyện nhà cậu ta: "Mẹ mày không nấu cơm à?"

Đăng liếc nó một cái, nửa như muốn trả lời nửa như không, sau đó cuối cùng vẫn nói: "Tao ở một mình. Đi KFC đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!