Từ lúc Đăng cài ảnh Diệp làm avatar công khai trên Facebook, Diệp và Đăng cứ tới lớp là bị các bạn chỉ trỏ trêu chọc. Thật ra thì trước đó hầu như ai cũng biết chuyện Đăng và Diệp quen nhau, chỉ có vài đứa trầm tính bắt sóng kém là không biết mà thôi. Gần đây các hành vi thân mật của Đăng và Diệp đều tỏ rõ hơn bình thường cộng thêm việc Đăng để avatar như vậy nên cuối cùng thì cái đứa người trời không màng thế sự nhất trong lớp cũng để ý, sau đó là cả khối, sau đó là cả trường.
Một nhân vật nổi bật hot Tóp Tóp đến mấy thì chưa chắc tất cả học sinh trong trường đã biết, riêng trường hợp của Đăng và Diệp thì lại muốn không biết cũng không được vì cả hai đều để lại ấn tượng quá mạnh hôm thi diễn kịch chào mừng 20/11, mà hôm đó chẳng có học sinh nào vắng mặt cả.
Việc Đăng và Diệp quen nhau thậm chí đến cả tai thầy cô, mà đương nhiên là chẳng mấy thầy cô tán thành việc học sinh yêu nhau nên cô Vân chủ nhiệm đã dành nguyên một tiết sinh hoạt lớp đầu tuần sau giờ chào cờ để khuyên bảo chăm lo việc học và "giáo dục giới tính" một phen. Diệp nghe cô Vân nói mà mặt mũi cứ đỏ bừng, đáng nghi một cách lộ liễu.
Chuyện còn kịch tích hơn khi tới tiết học thứ hai, Diệp nhận được một bức thư ẩn danh của một tên nhóc học sinh lớp 10 đưa tới tận cửa lớp…
Cậu nhóc trông mặt mũi cũng sáng sủa, đưa thư tình tận tay mặc kệ lời trêu đùa rồi chạy biến đi.
Diệp bất ngờ há hốc cả mồm, vì không nghĩ thời này còn có người viết thư tình bằng tay thay vì gửi tin nhắn điện thoại, Facebook.
"Mau mở ra cho bọn tao đọc với." Đám hóng chuyện giục.
"Chúng mày điên à? Thư riêng ai lại mở ra đọc giữa thanh thiên bạch nhật như thế?" Diệp nói.
"Ô kể cũng lạ nhỉ, biết con Diệp có người yêu rồi mà sao vẫn cố đấm ăn xôi vậy ta?"
"Biết làm sao được? Chỉ có thằng Đăng cài hình Diệp làm ảnh đại diện, chứ Diệp đã cài quái đâu? Nick thằng Đăng ít lượt theo dõi hơn Diệp, không phải ai cũng biết."
"Đúng quá nhỉ? Tự nhiên thấy thằng Đăng thiệt thòi."
Diệp liếc sang bàn bên cạnh, quả nhiên thấy mặt Đăng tỏ vẻ… không vui lắm. Diệp thấy vậy giơ điện thoại lên chụp một tấm ảnh của Đăng, run run nói: "Đăng ơi xin lỗi mà, giờ tao cài ảnh mày luôn đây."
Đám hóng chuyện thấy vậy cười phá lên: "Vãi, quen bao lâu rồi mà không có tấm ảnh nào, bây giờ mới chụp à? Bọn mày đến đoạn nào rồi, rốt cuộc là đã nắm tay chưa?"
Đăng nhíu mày hỏi: "Chúng mày muốn biết hả?"
"Đúng rồi, công bố đê." Cả đám gật gật.
Đăng quay sang nhìn Diệp, sau đó đứng dậy bước tới ngay bên cạnh ghế nó đang ngồi, kế tiếp dùng một tay bóp cằm nó, rồi cúi đầu chụt một cái hôn lên môi dưới con mắt ngỡ ngàng của cả nó lẫn đám cùng lớp.
Đệch.
Cả lớp thầm chửi: Bọn này chỉ cần nghe xác nhận, chứ đíu ai cần xem cảnh này?
Đờ mờ thằng Đăng! Bọn tao không hề order cơm chó! Mày phản ứng hơi quá rồi đấy, rất là phản cảm nhá! Phản cảm vãi đờ mờ mài.
Cả lũ lục tục giải tán.
Không thể chịu nổi bọn yêu nhau.
"Thân mật tới mức này."
Ở góc lớp, Nhi đang đứng cạnh Phong, đột nhiên nghe cậu ta thốt ra một câu hơi khó hiểu nên quay sang hỏi: "Vừa nói không đầu không đuôi gì vậy?"
Phong cười đầy thâm ý: "Dám hôn ở nơi đông người như vậy, chẳng biết là thân mật đến mức nào rồi."
Nhi cười nhếch mép: "Con Diệp hơi đần thật, trông cũng dễ bị lừa, nhưng nó dễ bị moi thông tin lắm. Gần đây nhất nói chuyện thấy nó vẫn ngu ngơ."
"Vậy à? Thế thì chắc là do thằng Đăng ghen quá. Diệp vừa được gửi thư tình mà."
"Ừ, nên nghĩ như vậy. Phong đầu óc đen tối lắm mới nghĩ được theo hướng kia." Nhi nói.
Phong không nói gì, chỉ cười ha ha.
Tới lúc tan học, khi cả hai sóng vai cùng đi ra nhà gửi xe Diệp vẫn chưa có cơ hội mở thư ra đọc vì nhìn mặt Đăng khó ở quá. Nó suy nghĩ một hồi rồi kéo tay áo Đăng nói: "Hay tao cho mày đọc thư để kiểm tra trước nhé Đăng?"
Đăng lạnh nhạt đáp: "Người lịch sự không xem thư từ riêng tư của người khác."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!