Chương 12: Nữ sinh thanh lịch

Thứ Năm có tiết Thể dục, đám con trai học xong lại mồ hôi mồ kê nhễ nhại chạy đi mua nước uống. Diệp đứng từ xa thấy Đăng lẳng lặng đi vào thư viện sau đó đi ra. Nó cũng đợi thời điểm thích hợp tới kiểm tra "hộp thư".

Bên trong cuốn sách cũ kỹ kẹp một tờ giấy nhớ màu vàng.

"Chào Công Dới. Cảm ơn bạn đã gửi thư cho tôi. Nếu có thể cho xin cái hẹn gặp mặt thì nói chuyện tiếp, không thì tạm biệt."

Sự hào hứng khi mở thư của nó bay mất sạch. Đọc kiểu gì cũng thấy giống thư khiêu chiến. Có phải Đăng lừa nó xuất đầu lộ diện sau đó đấm nó vài cái không?

Với lại… Công Dới?

Ai cơ?

Sáng Chủ Nhật, trường Ngô Quyền tổ chức chương trình chào mừng ngày Phụ Nữ Việt Nam 20/10. Thật ra hôm đó mới chỉ là ngày 17 nhưng nhà trường muốn chọn một ngày nghỉ để tổ chức thì sẽ hợp lý hơn là chọn ngày trong tuần.

Thường thì mỗi chương trình chào mừng các ngày lễ ngoài mấy bài văn nghệ cùng bài phát biểu của thầy cô đều sẽ có thêm một cuộc thi gì đó để tạo cảm giác thi đua hào hứng cho các lớp. Như chương trình này thì là cuộc thi Nữ Sinh Thanh Lịch chào mừng ngày 20/10, thể lệ và cách thức tham dự đều đã được phổ biến trước đó hai tuần. Cuộc thi này bất cứ bạn nữ nào cũng có thể đăng ký tham gia, số lượng không giới hạn.

Tuy vậy để được xuất hiện và cạnh tranh trên sân khấu ngày tổ chức chương trình thì phải vượt qua vòng loại trước đó đã. Lớp 12A5 của Diệp thì có một người tham dự thi, đó là Duyên lớp phó văn nghệ. Có lẽ vì hát hay nên được chọn đi thi.

Nhưng Duyên tạch từ vòng gửi xe mất rồi. Còn nhớ hôm đó Duyên đi thi vòng sơ tuyển về xong nước mắt cứ rơi lã chã, hỏi lý do mãi một lúc sau nó mới chịu kể. Nó kể là phần vấn đáp thầy cô đặt câu hỏi là "Mục đích em tham gia cuộc thi nữ sinh thanh lịch là gì?"

Lúc đó Duyên tưởng đây là một câu hỏi bình thường nên nó trả lời: "Lớp trưởng bảo em tham gia thì em tham gia ạ."

Thầy cô nghe vậy nhịn mãi mới nuốt được tiếng cười xuống họng, kiên trì hỏi tiếp một câu nữa: "Nếu em đạt danh hiệu nữ sinh thanh lịch em sẽ làm gì?"

Duyên: "Em cũng không biết ạ."

Sau đó Duyên bị loại.

Duyên khóc vì thấy nhục quá.

Thật ra đây cũng chỉ là cuộc thi mang tính chất giải trí cho chương trình 20/10, người thắng không đại diện cho lớp cũng không nhận được giải thưởng gì có giá trị cho cam. Lớp nó chẳng ai buồn đăng kí nhưng vì ít nhất cũng phải thể hiện ra là lớp có tinh thần thi đua nên gửi đi một thí sinh cho có, và Duyên là người may mắn được chọn. Tuy cũng chẳng ham hố gì nhưng Duyên nó vẫn ấm ức vì chưa được thể hiện giọng hát đầy nội lực xứng với chức danh lớp phó văn nghệ của nó.

Sau khi đọc bài phát biểu, bài tuyên dương cùng dăm ba bài gì đó theo hình thức, cuối cùng thì phần chung khảo cuộc khi Nữ Sinh Thanh Lịch cũng đã tới. Có 24 thí sinh vào được vòng này. Phần thi đầu tiên là trình diễn trang phục dạo phố tuổi trẻ. Các bạn nữ cùng trường thi nhau diện những bộ thời trang mang cá tính riêng, trông khá mở mang tầm mắt khiến đứa chuyên mặc ké đồ của anh trai như Diệp trầm trồ không thôi. Phần thi thứ hai là thi năng khiếu: hát múa nhảy rap cắm hoa vẽ tranh làm thơ gì đó. Phần thứ ba là trình diễn áo dài kết hợp thi ứng xử, trả lời các câu hỏi ngẫu nhiên được đưa ra bởi thầy cô giáo. Có vẻ như những người được tuyển vào vòng này đều có tư duy trả lời câu hỏi rất tốt, hoàn toàn trái ngược với Duyên lớp phó văn nghệ 12A5. Tuy vậy dù sao cũng chỉ là học sinh cấp ba, không tránh được có những lúc đưa ra câu trả lời khiến người ta ngã ngửa.

Ba phần thi khắc nghiệt như vậy, người chiến thắng hẳn là một cô gái hoàn hảo.

Diệp ngồi hàng ghế đầu xem khá tập trung, thi thoảng sẽ nghĩ tại sao con mụ tác giả lại tả cái cuộc thi này kĩ lưỡng như vậy, chẳng lẽ lại bôi nhiều chữ để chương dài ra?

Câu trả lời nằm ở thí sinh đạt giải nhất cuộc thi Nữ Sinh Thanh Lịch – Trịnh Hoài Thu – lớp trưởng lớp 12A1.

Trịnh Hoài Thu lớp trưởng lớp 12A1. Mười hai A một, nghe kiểu gì cũng thấy não to. Mỗi khối 10 lớp, A1 A2 A3 là ba lớp chọn, trong đó A1 đứng đầu, thỉnh thoảng người ta gọi là lớp chọn của chọn.

Tưởng tượng đến một cô gái vừa thông minh vừa xinh đẹp, nói chuyện lại mềm mại uyển chuyển có thằng nào mà không thích bây giờ?

Đám học sinh bên dưới xem toàn bộ cuộc thi không những bị ấn tượng bởi gương mặt xinh xắn của Hoài Thu mà còn bởi khả năng ứng xử thu hút. Mọi người ghi nhớ mãi, trong phần thi ứng xử Hoài Thu nhận được câu hỏi: "Giữa sắc đẹp và tiền bạc em chọn gì?"

Trong lúc đám học sinh bên dưới đang nháo nhào bàn luận chọn sắc đẹp hay tiền bạc thì Hoài Thu trên sân khấu không cần nghĩ quá lâu đã mỉm cười tự tin trả lời: "Em sẽ lựa chọn trí tuệ ạ. Nếu bản thân của em không đẹp, em luôn có thể tự làm đẹp cho bản thân. Nếu em không có tiền, em có thể tự đi kiếm. Em sẽ không cần chọn hai thứ trên nếu em có trí tuệ.

Có trí tuệ thì tự khắc bản thân em sẽ có cả sắc đẹp và tiền bạc."

Cả đám mau mau chóng chóng bỏ điện thoại ra tìm info Trịnh Hoài Thu ngay lập tức.

Chương trình kết thúc, học sinh thu dọn chỗ ngồi để ra về. Trịnh Hoài Thu sau khi đạt giải nhất nữ sinh thanh lịch liền nổi tiếng toàn trường, cả người phát ra hào quang, đi tới đâu cũng được học sinh cùng trường nhận ra. Lớp 12A5 đang cùng nhau thu dọn thì thấy ánh sáng chói mắt đi tới. Ánh sáng chói mắt đứng cạnh Đăng lớp trưởng, sau đó cất giọng nói thánh thót: "Lát mình gặp cậu một chút được không?"

Thu và Đăng đều là người trong ban lãnh đạo Đoàn trường, lại còn cùng khối nữa nên các buổi họp đầu tuần cuối tuần rất thường xuyên gặp mặt, có lẽ chẳng lạ gì nhau. Bình thường chẳng ai để ý chúng nó nói gì đâu, nhưng hôm nay Hoài Thu tỏa sáng quá nên thu hút ánh nhìn.

"Chuyện gì thế?" Đăng hỏi bình thường.

Vẻ mặt Thu hơi bối rối: "Lát nữa mình nói được không?" Sau đó giọng nhỏ đi như nói thầm: "Ở đây đông người quá…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!