Chương 3: Chap 3

Theo thói quen, Trí Tú dậy rất sớm tập thể lực để tích năng lượng hôm nay cô định theo Trân Ni đến sở. Với tính cẩn thận của một bác sĩ như cô thì cô luôn chuẩn bị tất cả trong mọi tình huống.

Cô chống hai tay xuống đất bắt đầu thực hiện bài tập đầu tiên, không quan tâm đến sự đời.

Trân Ni vừa dậy bước ra khỏi phòng đã thấy cô mồ hôi nhễ nhại hít đất, chiếc áo thun rộng theo từng cái chống đẩy của cô chạy lên làm lộ ra cơ bụng hoàn hảo, làm nàng ngẩn người nhìn cô.

"Mình tưởng chị ta chỉ là tiểu thư khuê các thôi chứ... Nhưng mà cơ bụng chị ta..."

Vội vỗ tay lên trán mình xua đi cái suy nghĩ đen tối kia.

"Chị dậy sớm vậy?"

Nghe tiếng nàng, Trí Tú dừng lại.

"À tập thể lực để tích năng lượng ấy. Mà hôm nay cho tôi theo em đến sở nha"

Nàng 'ừm' một tiếng rồi đi vào chuẩn bị ít đồ vệ sinh cá nhân cho cô, còn chuẩn bị bữa sáng, hôm nay nàng bận rộn thật. Lát sau nàng quay ra vẫn thấy cô miệt mài tập luyện đành lên tiếng.

"Tôi có chuẩn bị kem đánh răng cho chị rồi đấy, chị mau lên ra ăn sáng còn đến sở nữa. Nhà vệ sinh nằm bên tay trái đối diện phòng tôi"

Trí Tú gật đầu như hiểu chuyện, nhìn đồng hồ thấy năng lượng lên 90% thì đứng lên đi vệ sinh cá nhân. Lát sau cô khoác trên người chiếc quần thể thao cùng với hoodie với mái tóc xõa dài uốn lượn bình thản đi ra. Trân Ni ngồi ở bàn ăn ngơ ngác nhìn cô.

"Nhìn ngon quá, mà em ở một mình sao?" Trí Tú ngồi đấy hít lấy hít để đồ ăn của nàng nấu.

"Tôi đang ở với chị đó" nàng thản nhiên đáp.

Trí Tú hít xong đã no bụng buồn chán ngồi nhìn ly nước trên bàn, tinh nghịch chỉa tay về ly nước ngoắc ngoắc vài cái, ai ngờ ly nước tự dịch chuyển đến chổ cô.

"Trân Ni em xem kìa tôi ngoắc được ly nước này"

"Chị ảo tưởng à?" Nàng cười khinh cái con người kia.

Trí Tú bĩu môi bắt đầu chỉa tay về bát cơm nàng đang ăn ngoắc về phía mình.

"Tin tôi chưa?"

"Yahh chị có để tôi ăn không?" Nàng thật sự muốn phóng nguyên bát cơm vào mặt cô mà

Bữa ăn kết thúc tràn đầy tiếng cười của.... Trí Tú. Cô và nàng cũng bắt đầu đến sở cảnh sát, theo sau nàng cô hào hứng luyên thuyên.

"Lần đầu tôi được đi điều tra hào hứng ghê nha. Bình thường tôi chỉ mổ xẻ cơ thể bệnh nhân, không biết mấy cái thi thể nó ra sao ha? Mà cô gặp được vụ án nào chưa?"

Trân Ni đứng lại lườm cô thấp giọng.

"Chị im lặng chút không được sao? Có tin tôi tống cổ chị ra khỏi đây không?"

"Thì tôi không nói nữa là được? Người gì đâu xinh gì mà hung dữ" Những lời cuối cô lầm bầm trong miệng mình.

Trân Ni đứng trước phòng tổ của mình mở cửa đi vào. Vừa thấy bóng dáng của nàng các vị đồng nghiệp khác điều niềm nở.

"Kỳ tỷ, Hiền tỷ em mới đến"

"Ô người quen, hai vợ chồng cực Kỳ Hiền nè" Cô nhìn hai con người mặt rồi cười khúc khích khều Trân Ni, nàng tuy muốn hỏi nhưng không thể nói đành liếc xéo cô

"Em đến rồi sao, tuần thứ hai làm việc nhàn chứ?" Châu Hiền nháy mắt với nàng.

"Vâng... Em mong nó nhàn như vậy mãi"

"Thường là bình yên trước giông bão mà... Nhiều khi lát nữa có vụ án mới thì sao?" Sáp Kỳ cầm ly cà phê chậm rãi nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!