Chương 14: Chap 14

Dây chuyền trên cổ cô được nàng tặng hôm event đột nhiên phát sáng, nó toả một luồng ánh sáng màu vàng bao trọn lấy thân thể cô.

"Trân Ni mau đưa Trí Tú đến cây ước nguyện gọi Phác diêm la. Hiện tại tôi đang duy trì linh hồn cho Trí Tú không đủ thần lực gọi ngài ấy" Tiểu thần hộ mệnh Nghệ Lâm là phần thưởng mà nàng đã xin Thái Anh bảo vệ cô...

"Nghệ Lâm... Được được... Hiền tỷ xin chị đưa em đến ngồi miếu ở XX... Em phải cứu Tú... phải cứu chị ấy" Nàng cuống quít cõng cô đem vào xe.

Xe vừa đến nơi nàng tông cửa xe cõng cô đến gốc cây cổ thụ kia, quỳ xuống hoảng loạn dập đầu cầu xin trong nước mắt.

"Phác tỷ ... Phác Thái Anh... Em xin chị mau đến đâu cứu Trí Tú. Lệ Sa tôi xin cô đến đây cứu Trí Tú... Tôi xin các người cứu Tú đi mà... Tôi xin các người..."

Châu Hiền vừa đỗ xe xong liền chạy vào nhìn Trân Ni dập đầu vào gốc cây đến toé máu cả vầng trán. Muốn kéo Trân Ni lên nhưng nghe nàng khẩn khiết cầu xin như vậy Châu Hiền liền quỳ rạp xuống khẩn khiết nói theo nàng, với hi vọng cứu đứa em của mình...

"Phác Diêm La tôi xin cô mau lên đây... Tôi sắp chịu hết nổi rồi..." Nghệ Lâm gòng mình khẽ nói.

Bên dưới địa phủ mô hình cây ước nguyện trên bàn làm việc của Thái Anh rung lắc dữ dội khiến nàng ấy phải bật CCTV lên xem...

"Trời ơi tiểu màn thầu... Lệ Sa mau lên  đi cứu Trí Tú... Nó sắp chết rồi... Thuyền bè của em... Lạp Lệ Sa lẹ nhanh lên"

Thái Anh trèo lên ghế phóng nhào lên người Lệ Sa búng tay cái 'chóc'.

"Em gái nhỏ chị đây... Chị đây..."

"Phác tỷ... Xin chị... Xin chị cứu Trí Tú... Em xin chị hãy cứu Trí Tú..."

Lúc này Thái Anh nhìn đến linh hồn Trí Tú đang thôi thóp liền cau mày , lập tức thi triển phép thuật tạo lớp màng bao lấy linh hồn cô...

"Nghệ Lâm ngươi vất vả rồi" Nàng ấy thở dài vỗ vai tiểu thần đang thở hổn hển của mình an ủi.

"Chị... Trí Tú..."

"Về nhà trước rồi chúng ta nói sau"

"Hiền tỷ chị đi xe về sau nhé" nàng cõng cô bám vào vai Thái Anh để nhanh chóng về nhà.

Về đến nhà nàng nhanh chóng đem cô đặt lên giường, lo lắng nắm chặt bàn tay  đang lạnh của cô.

"Ngay từ đầu tôi đã dặn rồi không được để mấy vật lấy mạng đó chạm vào mình mà..." Lệ Sa thở dài

"Là Tú cứu em..."

"Nghệ Lâm ta giao cho em nhiệm vụ bảo vệ Trí Tú sao để mọi chuyện ra như vậy?" Thái Anh lúc này nhìn tiểu thần hỏi

"Chuyện xảy ra quá nhanh em không trở tay kịp... Với lại em chỉ là tiểu thần thực tập, linh tính của em không có mạnh... Em xin lỗi" Nghệ Lâm xìu mặt hối lỗi.

"Có cách nào cứu Tú không chị..."

"Trí Tú cứu em đúng chứ?"

"Phải..."

"Không vi phạm luật hồi sinh linh hồn... Cứu được nhưng em phải đánh đổi dương khí của mình, nhưng nó rất nguy hiểm nó sẽ dễ dàng thu hút các thế lực xấu vào em và dương khí sẽ không hồi phục được..."

"Em chấp nhận... Chỉ cần cứu được Tú em đều chấp nhận" nàng không chần chừ mà gật đầu, giờ đây trong lòng nàng chỉ cần cô thôi... Chỉ cần cô tỉnh lại thôi...

"Được rồi, em phải ở cạnh Trí Tú trong vòng một tuần 24/24. Nếu muốn đốt giai đoạn thì..." Thái Anh thì thầm vào tai nàng gì đó mà mặt nàng đỏ lựng lên.

"Chị đã làm phép rồi, chỉ cần em ở bên Tú 24/24 là được. Em cũng phải ăn uống ngủ nghỉ đầy đủ thì Trí Tú mới mau hồi phục... Nghệ Lâm nó ở bên ngoài có gì thì em cứ gọi nó"

Đợi mọi người rời khỏi nàng nhanh chóng chốt cửa, nhìn sắc mặt tại nhợt của cô tim nàng đau như ai sát muối vào. Bàn tay chậm rãi ngại ngùng cởi đi áo quần của cô... dưới ánh đền ngủ mập mờ từng đường cong cơ thể cô ẩn hiện làm người nàng nóng ran. Nghĩ đến việc phải cứu cô, nàng nhanh chóng thoát y leo lên giường ngại ngùng áp cơ thể mình vào cô... Truyền  dương khí cho cô... Nhưng tự lúc nào nàn đã rút sau vào cơ thể cô mà ngủ thật ngon...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!