Thông tin truyện
Duyên
Tình yêu có thể đến chỉ trong một cái chớp mắt nhưng để quên đi có lẽ phải dùng cả cuộc đời.
Dù biết như thế nhưng con người luôn khao khát tình yêu, thậm chí từ ngàn dặm xa xôi truy đuổi tình yêu, muốn kết thúc một đoạn tình duyên kiếp này. Để thanh xuân không hối không tiếc.
Có điều tình yêu cần trao ra, cần gánh vác, dù phụ bạc cũng phải nhẫn nhịn, dù phản bội cũng cần khoan dung.
Dẫu một ngày kia có thể mất đi, dùng thời gian hoài niệm, cũng sẽ không thấy nặng nề mệt nhọc. Tình yêu như thế mới được xem là tình yêu chân chính.
Dù biết như thế nhưng con người luôn khao khát tình yêu, thậm chí từ ngàn dặm xa xôi truy đuổi tình yêu, muốn kết thúc một đoạn tình duyên kiếp này. Để thanh xuân không hối không tiếc.
Có điều tình yêu cần trao ra, cần gánh vác, dù phụ bạc cũng phải nhẫn nhịn, dù phản bội cũng cần khoan dung.
Dẫu một ngày kia có thể mất đi, dùng thời gian hoài niệm, cũng sẽ không thấy nặng nề mệt nhọc. Tình yêu như thế mới được xem là tình yêu chân chính.
Các Chương Mới
Danh Sách Chương
- Chương 1: Giấc mộng xuân thu - Lòng như gương sáng, chẳng vướng bụi trần
- Chương 2: Trà duyên, vị khách qua đường ung dung bình thản
- Chương 3: Non nước, nhân gieo từ định mệnh thuở trước
- Chương 4: Cứ xem trăng mấy bận tròn vành?
- Chương 5: Hãy cùng ta, yêu nhau giữa hồng trần
- Chương 6: Hàn Sơn, mai một tung tích nhà sư ngàn năm
- Chương 7: Đôi ngọn đèn nhật nguyệt, một cơn mộng xuân thu
- Chương 8: Trên đá tam sinh - Trên đá Tam Sinh, duyên kiếp mấy đời
- Chương 9: Đừng phụ chén trà pha bằng vị nhân thế
- Chương 10: Kiếm múa hoa rơi, nước chảy ngàn dòng
- Chương 11: Kết một đoạn trần duyên giữa mây mù
- Chương 12: Hoa cỏ nhân gian, đừng vấy vào mảnh ruộng tình ta
- Chương 13: Biển đời mênh mang, gieo đầy những đóa sen tinh khiết
- Chương 14: Buông bỏ hành trang, lập tức thành Phật
- Chương 15: Ngồi ngắm áng mây bay - Quy ẩn núi Nam, trồng cúc giậu Đông
- Chương 16: Đầu núi nguồn sông, ngồi ngắm mây lên
- Chương 17: Quanh co đường dốc vắng, hoa cỏ ngát Thiền môn
- Chương 18: Phong Kiều, tiếng sóng ấy có còn như trước?
- Chương 19: Tình duyên như ảo mộng, duy có diệu liên hoa
- Chương 20: Cảnh giới Duy Ma, mưa hoa rợp trời
- Chương 21: ba đời hội tụ, chỉ một đêm tu thành
- Chương 22: Việc đời mừng tủi tuy vô định, Phật dạy buồn đau sẵn ngọn nguồn
- Chương 23: Lư sơn, một giấc mộng rừng mây biển móc
- Chương 24: Đạo tràng hồng trần - Lạc tới Đào Nguyên, quên hết nhân gian vạn tấm lòng
- Chương 25: Một câu chuyện phong lưu, giai nhân riêng tự biết
- Chương 26: Hồng trần là đạo tràng, mưa khói gột lâu đài
- Chương 27: Trên hồ Xuân sắc ngợp, nhà sư hưởng thú nhàn
- Chương 28: Trồng một gốc tịnh liên, giữa khói lửa tục thế
- Chương 29: Tình ý miên man, chẳng nói cùng mây trắng
- Chương 30: Làm một ngọn cỏ phất phơ trên đường trần
- Chương 31: Người về biển rộng, ta lại non sâu
- Chương 32: Hoa trong gương, trăn dưới nước - Khắc sâu tao ngộ, hững hờ lãng quên
- Chương 33: Núi cao chọc mây xanh, nước biếc trồng sen ngát
- Chương 34: Hồng trần cuồn cuộn, đường trần miên man
- Chương 35: Tự khi nào, long bào đổi cà sa
- Chương 36: Xuân còn đây, mà người đã chân trời
- Chương 37: Hoa trong gương trăng dưới nước, chớp mắt thành không
- Chương 38: Nhân sinh nếu chỉ như lần đầu gặp gỡ
- Chương 39: Không phụ Như Lai chẳng phụ nàng
- Chương 40: Hết thảy hữu tình, đều không vương vấn
- Chương 41: Trên bến, một cuộc từ ly nhạt nhòa
- Chương 42: Hồng nhan cách thế - Non sông vạn khoảnh, đều coi như giấc mộng kê vàng
- Chương 43: Thu cúc trong mưa, theo hương mà rụng
- Chương 44: Thân gửi cửa Không, tiếc rằng lòng phàm chưa dứt
- Chương 45: Cao quá đời ghen, sạch quá đời hiềm
- Chương 46: Con gái nhà khuê các, một ngọn đèn xanh cạnh Phật bà