Chương 36: (Vô Đề)

Trần Lệ thu biểu cảm của Vân Xu vào trong mắt, cười nói: "Mọi người chỉ hiếm khi gặp chuyện kì lạ thôi, một học bá đẳng cấp đột nhiên trở nên đẹp trai đã vô cùng kì lạ rồi, chắc hẳn lão đại cũng biết từ trước."

Nghĩ đến chuyện lúc trước Vân Xu giúp Cố Diễm, cô ta nghĩ, chắc chắn Vân Xu đã có ý với Cố Diễm từ trước. Cho nên không hổ là lão đại, ánh mắt thật sự là thâm hiểm, phát hiện ra thứ không ra gì trong mắt người khác chính là viên ngọc quý, còn thu vào trong túi từ trước.

Ngô Tuyết tò mò nói: "Mình không đi xem, thật sự đẹp trai như bọn họ đồn à? Đến mức một đám người kéo nhau đi xem?"

Lý Đồng nhìn về phía Vân Xu, nói: "Lão đại, cậu cảm thấy thế nào?"

Vân Xu thành thật nói: "Cậu ấy là người con trai đẹp trai nhất mà mình từng nhìn thấy."

Trần Lệ cũng không nhìn, hỏi: "Đánh giá cao thế cơ à? So với Lăng Vân Huyên và Chu Dã còn hơn cơ á?"

Vân Xu gật đầu.

Lăng Văn Huyên và Chu Dã nổi tiếng như vậy ở trường trung học cơ sở, thật ra một nguyên nhân cực kì quan trọng là vẻ bề ngoài của bọn họ cực kì đẹp trai, rất nhiều người đã tự gọi bọn họ là đẹp trai nhất trường.

Điểm này thể hiện rất rõ trên người Chu Dã.

Chu Dã, đúng nghĩa là có tai tiếng từ bên ngoài, tính tình thì kém, thành tích không tốt, hoàn toàn là một tên côn đồ, nhưng vẫn có một đám đứa không sợ chết đem lòng thích.

Mẹ kiếp, chỉ là khuôn mặt thôi mà.

Điều này cũng có thể chứng minh tướng mạo Chu Dã đẹp, nhưng trong miệng Vân Xu, Cố Diễm còn đẹp trai hơn Chu Dã.

Ba người hít sâu vào một hơi, sau đó cười nói: "Lão đại, tổ đội bọn tôi có thể đi xem người ngồi cùng bàn của cậu không?"

Bọn họ không phải chỉ thuận miệng nói suông, sáng hôm sau trong lúc nghỉ giữa tiết, họ thực sự lén lút mò tới lớp Tên Lửa.

Nhưng bọn họ đến cũng không thấy được, bởi vì người đến nhìn lén cũng không chỉ là bọn họ.

Vân Xu cũng vụng trộm nhìn Cố Diễm một cái.

Cố Diễm dường như không biết có nhiều người đến nhìn anh như vậy, vẫn nghiêm túc cúi đầu làm bài tập, tốc độ trả lời câu hỏi nhanh khiến cho người ta líu lưỡi.

Từ góc độ của Vân Xu có thể nhìn thấy trọn vẹn góc nghiêng gương mặt của Cố Diễm, thanh thoát tuấn tú giống như nhân vật truyện tranh 2D.

Trong lòng cô hơi không tự nhiên cho lắm, lúc trước không thể nói cô và Cố Diễm quá thân mật, nhưng ít nhất cũng xem như bạn bè bình thường, nhưng hiện tại, bầu không khí giữa hai người không hiểu sao trở nên rất bế tắc.

Vân Xu có thể nhìn ra, Cố Diễm không muốn để ý tới cô, cố ý rời xa cô.

Cô đã làm cái gì sai à?

Vân Xu không nghĩ là bởi vì những chuyện trước kia nguyên thân gây ra cho Cố Diễm đã khiến anh tức giận, kể cả nếu là như vậy, Cố Diễm muốn tức giận cũng đã tức giận từ lâu rồi.

Vân Xu vô thức vẽ mấy nét trên tờ giấy nháp, đang chuẩn bị thu hồi tầm mắt thì bỗng nhiên đối mắt với Cố Diễm.

Bị anh phát hiện rồi.

Vân Xu trấn tĩnh nhìn nhau với Cố Diễm, dưới ánh mắt hơi lạnh lùng của Cố Diễm, trong lòng cô có chút do dự, nhưng ngoài miệng lại dứt khoát tức giận hỏi thẳng.

"Cậu làm sao vậy? Giận tôi à?"

Giằng co thì thôi đi, Vân Xu tự chủ động mở miệng hỏi anh, chắc chắn anh không thể tiếp tục trốn tránh.

Cố Diễm lắc đầu: "Không phải là giận."

Tâm trạng của cậu vô cùng phức tạp, tâm tình của cậu đối với Vân Xu hai chữ "tức giận" không thể khái quát được.

Nghe Cố Diễm nói không giận mình, bả vai căng thẳng của Vân Xu thả lỏng, hỏi: "Là bởi vì chuyện của ông nội cậu sao? Tình trạng thân thể của ông Cố giờ như nào rồi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!