Mấy ngày sau, Cám quả thật được Vương Thần dẫn đi đến gần cổng kinh thành. Vương Thần đã nói với nàng, mọi thứ đã được sấp xếp. Nàng có thể đi phiêu lãng khắp nơi, cũng có thể tìm một chỗ ẩn cư. Chỉ cần là trong phạm vi lãnh thổ, nàng có thể đi bất cứ đâu mình muốn. Đây chắc chắn sẽ rất tuyệt vời, nếu không có người bên cạnh.
" Ta đã nói không muốn liên quan đến hoàng thất!"
Cám nhíu mày nhìn người trước mặt, dù rằng đã là vương gia nhưng giờ đây lại mặc xiêm y của dân thường mà ngồi lên vị trí của kẻ đánh ngựa.
" Ta giờ đây không còn là vương gia nữa..."
Vương Thần gượng cười nói, lại nhìn sang phía nàng.
" Ta... giờ đây đã là một thường dân, thậm chí là một kẻ thất nghiệp. Tiểu thư có thể thu ta làm phu xe chứ?"
Cám dường như đã nhận ra ý đồ của Vương Thần, nhanh chóng trả lời.
" Không!"
" Nhưng tiểu thư không biết đường, lại là thân gái dặm trường vạn lần bất tiện. Tiểu nhân thậm chí còn có thể bảo vệ tiểu thư... "
Vương Thần cố gắng lấy hết lí do. Rõ ràng đã chuẩn bị từ trước. Nhưng giờ đây vẫn nói năng loạn lên, cuối cùng chỉ có thể nhẫn nhịn nhìn người trước mặt quyết định. Y biết sẽ rất khó để nàng tha thứ cho mình, nhưng chỉ nghĩ đến trên đường đi nàng sẽ bị ức hiếp, hoặc chỉ cần nghĩ đến việc nàng sẽ đi khỏi tầm mắt của mình... thì y liền không chịu được.
Mà ở bên kia, Cám vẫn im lặng không lên tiếng càng làm Vương Thần luống cuống. Nếu giờ đây Vương Thần chịu để ý thì đã thấy một tia tiếu ý hiện lên trong ánh mắt nàng.
" Đi đến nơi nào đẹp gần đây nhất... nhưng phải yên tĩnh chút"
Cám bước lên kiệu, nhanh chóng nói mà không nhắc đến vấn đề của Vương Thần, cứ như đã ngầm đồng ý chuyện này. Chỉ cần vậy đã đủ Vương Thần mỉm cười hết nguyên một ngày đó.
" Tuân lệnh, tiểu thư!"
Vương Thần vui vẻ nói, nhanh chóng cho xe chạy đi. Cỗ xe ngựa cứ dần dần ra khỏi kinh thành, khuất sau đoàn người mà biến mất...
Một năm sau, Vương Phong tựa như một minh quân trong lòng tất cả người dân. Từ khi hắn lên trị quốc, chỉ trong một năm ngắn ngủi với những chính sách mới đã khiến quốc gia thịnh trị nay càng phồn hoa hơn. Vị vua này càng khiến mọi người khâm phục hơn vì chỉ lập duy nhất một hoàng hậu, từ đó không hề cho tuyển phi thêm một lần nào nữa. Chỉ có những người trong cuộc mới biết thực hư của chuyện này.
Cũng nhờ tài đức của minh quân, các lễ hội mừng mùa màng bội thu cũng được tổ chức thường xuyên hơn và náo nhiệt hơn rất nhiều.
" Xe phu, nơi này sắp có lễ hội?"
Thấy mọi người ven đường ai nấy cũng tấp nập thì Cám cũng liền hỏi. Từ lúc rời đi đã được một năm, ở bên nhau một năm cũng đã hình thành thói quen cứ thắc mắc gì cô liền hỏi người bên ngoài. Ngay sau đó, tiếng đáp sẽ vọng lại.
" Hình như là vậy, tiểu thư muốn dự lễ hội? Chúng ta sẽ dừng chân ở đây một lát"
Vương Thần ở bên ngoài vừa nhìn xung quanh vừa đáp lại câu hỏi như một thói quen. Kể ra, họ cũng đã đi rất nhiều nơi, tuy thời gian đầu Cám hầu như không hề nói chuyện với y một câu nào. Nhưng giờ đây Cám đã nguyện ý trò chuyện với y, như vậy đã là quá tốt rồi.
" Vậy tìm khách điếm, chúng ta sẽ ở lại"
Cám vừa nói một lúc sau Vương Thần đã cho kiệu dừng ở một khách điếm. Tuy không quá to, nhưng nhìn qua cũng rất được. Bọn họ cũng nhanh chóng đặt phòng, tất nhiên là hai phòng.
Quả như dự đoán, tối đó nơi này liền tổ chức lễ hội vì mùa này cũng bội thu, ai ai cũng nhanh chóng ra đình trẩy hội. Cám cũng không ngoại lệ, dù rằng là khách, nhưng ở trong không khí sôi nổi này thì nhanh chóng hòa vào. Dù rằng lúc đầu nàng vẫn ít nói, khó tiếp xúc với mọi người. Nhưng dần dần, với mọi thứ xung quanh Cám càng ngày càng cởi mở. Chỉ có như vậy mới khiến Vương Thần thật sự nhận ra, nơi Cám thuộc về là thế giới bên ngoài này.
Đi được một lúc thì Cám nhanh chóng bị nơi tập trung nhiều người thu hút. Cô nhanh chóng chạy lại ngó xem.
" Họ đang làm gì vậy?"
Vì quá đông nên nàng không thể chen vô được, đành hỏi một cô nương bên cạnh. Mà người này cũng nhanh chóng trả lời câu hỏi của nàng, thậm chí còn rất nhiệt tình.
" Bọn ta đang nghe cụ kể chuyện nha."
" Kể chuyện?"
" Đúng vậy, là câu chuyện về vị hoàng hậu hiện tại. Ngươi không biết đâu, thật ra nàng cũng xuất thân bần hàn như chúng ta đó. Sau nàng có cơ hội gặp thái tử, hai người liền nhất kiến chung tình!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!