Trần Nhất Thiên là người mù mặt.
Đã lên năm ba đại học, bạn bè cùng lớp mỗi người đều có nhóm riêng, anh không chủ động gia nhập nhóm nào, cũng không tham gia hội sinh viên.
Những môn học quan trọng chuyên ngành, anh cố gắng bảo đảm tỷ lệ có mặt, còn những môn đại cương hay không quan trọng, anh trốn được thì trốn. Môn tiếng Anh, vốn khiến nhiều sinh viên kỹ thuật đau đầu, lại không làm khó được Trần Nhất Thiên nhờ năng khiếu bẩm sinh.
Anh thi đậu chứng chỉ cấp 4 khi học năm nhất, năm hai thì qua cấp 6, lên năm ba không còn chứng chỉ nào để thi. Mẹ anh vài lần gọi điện bảo anh thi GRE, chuẩn bị du học cao học, nhưng Trần Nhất Thiên không để tâm.
Anh có hướng đi riêng, cũng có những sự lựa chọn riêng.
Tại Học viện Cơ khí Đại học Công nghiệp Đông Bắc, Trần Nhất Thiên không xuất hiện nhiều, nhưng lại thu hút không ít sự chú ý. Mọi người thường thích những câu chuyện về khám phá, giải mã bí ẩn.
Việc Tĩnh Vũ và Lâm Tiểu Thi chia tay, Trần Nhất Thiên cũng nghe được từ Bàng Ngạo.
So với các bạn cùng khóa, anh rất ít khi xuất hiện ở trường. Khi ở trường, người duy nhất anh chơi thân là Bàng Ngạo.
Vì vậy, những chuyện ngồi lê đôi mách trong trường, anh chỉ biết qua Bàng Ngạo.
Sau khi "Challenge Cup" kết thúc, đề tài của giáo sư La vẫn chưa hoàn thành, phần thi chỉ là một phần nghiên cứu liên quan đến ứng dụng thực tế của ô tô, những hướng nghiên cứu khác vẫn đang tiếp tục.
Chỉ là Trần Nhất Thiên đã rút lui.
Anh tham gia chỉ để giúp đỡ cho "Challenge Cup", sau đó giáo sư La giới thiệu cho anh công việc ở Hải Ưng Cơ Khí, thế là anh không đến phòng thí nghiệm nữa.
Có một hôm sau giờ học, Trần Nhất Thiên cần đến phòng thí nghiệm lấy đồ.
Hải Ưng Cơ Khí đang làm gấp một công việc cần một công cụ đặc biệt, mà phòng thí nghiệm có sẵn. Sư phụ của Trần Nhất Thiên là Trần Triết đã dặn anh khi về trường thì tiện đường ghé qua mượn giáo sư La một chút, vì đã báo trước với giáo sư La rồi.
Bàng Ngạo đi cùng Trần Nhất Thiên đến phòng thí nghiệm, nhưng cửa khóa, nên anh đành phải tìm Lâm Tiểu Thi lấy chìa khóa.
Trên đường đi, Bàng Ngạo không giấu nổi sự tò mò, với định kiến vốn có về Lâm Tiểu Thi, anh ấy hỏi Trần Nhất Thiên: "Cậu tìm cô ấy làm gì?"
Trần Nhất Thiên cảm thấy Bàng Ngạo đang cố kiếm chuyện: "Lấy chìa khóa chứ làm gì!"
"Chìa khóa chỉ có mỗi cô ấy giữ sao?"
"Tất nhiên là không, giáo sư La bảo tôi tìm cô ấy, chẳng lẽ tôi phải đến nhà giáo sư chỉ vì một công cụ à?"
"Ừ! Nghe có vẻ hợp lý đấy." Bàng Ngạo đợi Trần Nhất Thiên hỏi lại.
Nhưng Trần Nhất Thiên lười trả lời.
Không thể k1ch thích sự tò mò của người khác, Bàng Ngạo đành vác đôi chân hình chữ X do chơi bóng rổ đuổi theo Trần Nhất Thiên: "Tôi nói cho cậu biết nhé, Lâm Tiểu Thi hỏi về cậu vài lần rồi đấy."
"Hỏi gì về tôi?"
"Hỏi cậu tiết nào có mặt, hỏi cậu trốn học làm gì…"
"Chắc nhóm nghiên cứu thiếu người làm việc nữa chứ gì." Trần Nhất Thiên thờ ơ.
Nhưng lời này lọt vào tai Bàng Ngạo lại có một ý khác.
Anh ấy quyết định nói thẳng: "Tĩnh Vũ với Lâm Tiểu Thi chia tay rồi."
Trần Nhất Thiên không biết gì về chuyện này thật.
Anh bước chậm lại, nhìn người bạn thích chơi bóng rổ của mình.
Bàng Ngạo chịu hết nổi cái vẻ mặt của Trần Nhất Thiên: "Đệt, Lâm Tiểu Thi để ý cậu cũng không phải mới đây, cậu diễn trò gì với tôi vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!