Chương 39: Hái hoa

Mọi người đi vào Chính Sự Đường.

Cao Hề và Quốc Ý Trọng đều là người lão luyện, cũng xem một hồi "cung đấu", thật sự không thể không nói Công tử Củ đúng là đã lột xác. Sau trận Thời Thủy, Công tử Củ thế nhưng đã trở nên chính chắn không ít, biết tiến biết lui, còn cho Tề Hầu mặt mũi. Cách xử lý vừa rồi của Công tử Củ thật sự làm các vị đại thần không thể không phục.

Vào Chính Sự Đường ngoài huynh đệ Tề Hầu còn có nhóm thần tử và Văn Khương, nhưng Tề Hầu lại phảng phất không có nhìn thấy bọn họ, thực tự nhiên cười nói:

"Chuyện ngày hôm nay nhị ca muốn tạ ơn Cô như thế nào?"

Ngô Củ nghe mà có điểm ngây ngốc, nghĩ thầm.

Con ngươi làm chuyện vô sỉ với ta, sao còn muốn ta tạ ơn?

Tề Hầu thấy đối phương không nói lời nào, lại nói:

"Vậy hôm qua Cô hảo tâm thu nhận nhị ca, cũng cần có thưởng chứ?"

Tề Hầu nói như vậy, Văn Khương liền thấy không đúng rồi. Ánh mắt nàng di chuyển qua lại ở trên người Tề Hầu cùng Ngô Củ.

Ngô Củ cảm nhận được ánh mắt Văn Khương nóng muốn chết, cũng cảm nhận được ánh mắt kỳ quái từ đầu tới đuôi của các vị đại thần. Tóm lại Tề Hầu dùng ngữ khí thực khiếp người.

Cái gì mà "thưởng"?

Hắn nói thật ái muội, phảng phất bọn họ rất thân thiết vậy.

Ngô Củ không chịu được mọi người dùng ánh mắt kỳ quái nhìn mình. Lại nghĩ tới hôm qua toàn bộ quá trình giải quyết sinh lý bị xem hết, cả đêm cánh tay nhức mỏi, quả thực cảm thấy thẹn không còn mặt mũi. Chỉ sợ Tề Hầu lại nói ra cái gì kinh người, Ngô Củ đành phải nghiến răng nghiến lợi căng da đầu nói:

"Hay là Quân thượng phân phó."

Tề Hầu cười nói:

"Chớ nghiêm túc như vậy."

Hắn nói, rồi giơ ngón tay trỏ gõ gõ cằm mình.

Tề Hầu có bàn tay to rộng, làm người ta thấy đặc biệt rất vững vàng mạnh mẽ. Cũng không phải dạng bàn tay của người không cần động tay làm việc gì. Trong lòng bàn tay của hắn vì luyện võ mà vết chai sần rất nhiều, đốt ngón tay thô rõ ràng.

Ngón trỏ nhẹ nhàng cọ cọ cằm mình, Tề Hầu híp mắt. Động tác kia thoạt nhìn phảng phất như là đang tính kế cái gì. Ngô Củ cảm thấy phía sau lưng ớn lạnh.

Ở ngay lúc này, Tề Hầu cười tủm tỉm nói:

"Hay là nhị ca nấu đồ ăn cho Cô đi?"

Nấu đồ ăn?

Ngô Củ liền biết Tề Hầu không có hảo tâm gì. Lại nghe Tề Hầu nói:

"Món mà người khác chưa thấy qua, Cô cũng chưa có gặp qua, được không?"

Tề Hầu vốn là "làm nũng", khiến các đại thần cảm thấy hắn đang sủng Công tử Củ. Kết quả không nghĩ tới vuốt mông ngựa lại sờ đến trên đùi.

Ngô Củ hồ nghi nhìn qua Tề Hầu.

Lời này thật quen tai, hình như là...

Món người khác chưa thấy qua, Tề Hầu cũng chưa gặp qua. Sao giống như trong điển cố "Dịch Nha nấu con".

Khi mừng thọ thần, vui đùa nói mình đã ăn qua mỹ vị khắp thiên hạ, duy nhất chưa ăn qua thịt người. Kết quả Dịch Nha liền muốn đem đứa con chỉ mới mấy tuổi nấu thành món ăn dâng lên. Cũng may Tề Hoàn Công không có đồng ý. Ngô Củ tưởng tượng thôi, phía sau lưng mồ hôi lạnh ròng ròng.

May mà mình chưa có con!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!