Chương 24: Ái muội

Mật cơ vốn chính là người thích làm đẹp. Hiện giờ có thể thấy trước mặt là hương phấn quý giá chỉ nghe nói. Niềm vui vì chính mình có được, tức khắc làm tâm nàng chấn động. Bất quá nàng tựa hồ có chút cảnh giác, đề phòng nhìn Ngô Củ.

Ngô Củ cười cười, nói:

"Ngươi còn chưa tin ta sao?"

Mật cơ cũng cười một tiếng, nói:

"Chúng ta vốn là bèo nước gặp nhau, ngươi kêu ta tin ngươi như thế nào đây. Thứ này còn cho vào miệng."

Ngô Củ nhàn nhạt nói:

"Bèo nước gặp nhau đã kêu ta giúp ngươi dẫn tiến. Ngươi không cảm thấy cách làm của mình cùng lời nói rất mâu thuẫn sao?"

Mật cơ bị nghẹn một chút.

Ngô Củ lập tức đứng lên, duỗi tay lấy hộp hương phấn, cười nói:

"Tâm tư nữ tử đúng là khó dò. Có người nói rằng tâm nữ nhân như cái kim rơi trong biển rộng khó mà tìm. Củ ngày xưa còn không tin. Nếu hảo tâm không được hảo báo, thì ném cho hổ sói ăn."

Vừa nói, Ngô Củ vừa mở nắp hộp hương phấn. Mật Cơ thấy đột nhiên Ngô Củ đem hộp mở ra, lập tức đề phòng bưng kín miệng mũi, đôi mắt vũ mị nhìn chằm chằm Ngô Củ.

Ngô Củ mở hộp ra, dùng ngón trỏ nhẹ nhàng chấm một chút bột bên trong. Đầu ngón tay lập tức tràn ngập bột phấn màu hồng như cánh hoa đào. Màu sắc nhìn thật bắt mắt. Ngô Củ không chút do dự đem ngón tay dính bột màu phấn hồng kia trực tiếp để lên đầu lưỡi mình.

Mật cơ nhìn đăm đăm.

Đầu lưỡi đỏ của Ngô Củ đột nhiên có chút màu hoa đào. Ngô Củ híp mắt cười với Mật Cơ đang chăm chú theo dõi, nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi màu hồng phấn liếm môi trên. Cánh môi hơi tái nhợt vì cơ thể luôn suy yếu tức khắc hồng hồng, thoạt nhìn đích đầy gợi cảm.

Ngô Củ đem hương phấn trực tiếp tiến vào trong miệng. Mật cơ nhìn không chớp mắt, thẳng đến khi Ngô Củ nhướng mày, vẻ mặt tiếc hận đem hộp hương phấn cầm lên. Đậy nắp hộp, Ngô Củ định đẹm bỏ vào trong tay áo.

"Hộp hương phấn này đâu chỉ có tiền là có được. Nếu ngươi không thích, thì có người khác thích. Ta đi cho người khác còn có thể đổi lấy một nụ cười."

Mật cơ thấy Ngô Củ muốn thu hồi cái hộp, lập tức cũng đứng lên cùng Ngô Củ tranh đoạt.

"Cạch!"

Hộp hương phấn trực tiếp rơi xuống, nắp hộp mở ra. Bột bên trong bắn ra tràn ngập chung quanh. Nháy mắt trong không khí phảng phất như có một cơn mưa hoa đào, mùi hương ngọt ngào nhanh chóng lan tỏa làm tâm thần người ta nhộn nhạo.

Mật cơ không còn dùng tay áo che lại miệng mũi. Vừa ngửi mùi hương này, nàng cảm thấy quả nhiên đây không phải loại hương phấn tầm thường. Nàng tức khắc đau lòng muốn chết, nhanh ngồi xổm xuống nhặt. Ngô Củ còn giả bộ ngăn cản nàng, nói:

"Đừng nhặt, đừng nhặt, đã dơ rồi."

"Chỉ là rơi ở trên chiếu có cái gì dơ, ta phải nhặt lên. Ngươi còn có hộp khác không?"

"Không còn. Hộp hương phấn này ta vốn định dùng để mài bén vũ khí. Hiện giờ sắc đẹp của cơ muội đây chính là lưỡi dao sắc bén rồi. Ta không dùng ở trên người của muội, còn có thể dùng ở trên người ai?"

Mật cơ nghe Ngô Củ nói lời ngon tiếng ngọt, hơn nữa đã chứng kiến rất rõ ràng, tức khắc tâm tình có chút dao động. Nàng nhanh nhặt cái hộp trên mặt chiếu, dùng ngón tay nhỏ dài gom từng chút bột phấn.

Mật cơ ngồi bệt ở trên chiếu. Một bàn tay mềm mại trắng nõn ôm hộp, một bàn tay khác nhẹ nhàng từng chút một dính bột phấn rơi trên chiếu cho vào trong miệng, trong lỗ mũi phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.

Mật cơ cười nói:

"Hương phấn này sao ngọt như thế?"

Ngô Củ cười nói:

"Bên trong hỗn hợp có thêm một ít mật ong, tất nhiên sẽ ngọt lành dễ ăn. Mỹ nhân đều sợ khổ, sao làm khó mỹ nhân?"

Mật cơ cười khanh khách, chậm rãi từ chiếu lại đứng lên, mị nhãn như tơ nhìn chằm chằm Ngô Củ. Nàng nhẹ nhàng liếm liếm cánh môi của mình, tựa hồ chưa đã thèm. Thứ này ngọt giống như đường mạch nha, lại có vị hơi chua như cam, còn có một loại dư vị ngây ngất. Phảng phất như ăn một món đồ ngọt, thực sự làm người ta kinh diễm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!