Chương 42: Đi Dã Ngoại

Tem speechmilk

Những người xếp hàng phía sau giống như không tồn tại, Jeon Jungkook giương mắt nhìn Kim Taehyung, cả hai trừng nhau không ai chịu thua ai, cho đến khi bác sĩ Kang ho khan ra hiệu.

20

Ở đây còn nhiều người, muốn trừng nhau thì về phòng mà trừng đến chán chê thì thôi.

25

Kim Taehyung chịu thua trước, đưa bao thuốc cho cậu " Thuốc trong vỉ màu đỏ thì uống trước lúc lên xe, có thể ức chế mùi vị Alpha nồng đậm trên người em, còn vỉ..."

Jungkook không muốn nghe hắn dài dòng, liền phất tay cắt ngang " Được rồi! không cần phải nói nữa. Tự tôi biết cách dùng"

" Nghe lời" Kim Taehyung nhẹ giọng nói " Vỉ màu xanh là dịch dưỡng, nếu thấy đói có thể uống một viên coi như lấp bụng. Vỉ thuốc này giúp cầm máu, khống chế mùi, nếu như bị thương lấy nó bôi ngoài miệng vết thương, tuyệt đối đừng bôi trực tiếp vào trong, nhớ kĩ chưa?"

33

Bởi vì trong người Jungkook còn có máu của hắn, mà máu của hắn đã bị những người kia động tay nên một lượng máu của Jungkook cũng sẽ bị ảnh hưởng. Máu của Kim Taehyung có chất kích thích, là chất gây nghiện như xuân dược, ngoài việc đó ra, nếu như hắn bị thương, lượng máu chảy ra ngoài sẽ là tín hiệu cho những kẻ kia biết đường tìm, tuy rằng lượng máu trong người của Jeon Jungkook không đủ làm chất dẫn dụ, nhưng vẫn phải đề phòng tất cả trường hợp có thể xảy ra.

19

Lần này đưa Jungkook và các Alpha khác đi, Kim Taehyung muốn đánh cược một phen, hắn đã liên lạc với đội ngũ quân nhân âm thầm bảo hộ, hộ tống hai lớp đi đường thuận lợi. Sonkyung không an toàn, hắn sẽ ở lại theo dõi, cũng muốn tự mình đối mặt với sự sợ hãi trong tâm thức. Kim Taehyung bây giờ đã là người trưởng thành, không còn là cậu nhóc 14 tuổi nữa, cái gì nên đến thì nó sẽ đến, muốn trốn tránh cũng không được.

12

Tính toán trong lòng như vậy, tự mình sắp xếp ổn thỏa hắn mới yên tâm cho Jeon Jungkook rời đi, Jungkook ở lại hắn sẽ càng lo lắng hơn, cũng sẽ phân tâm trong lúc thực hiện kế hoạch.

Jeon Jungkook chính là sức mạnh, là tính mạng của hắn, chỉ cần Jeon Jungkook an toàn thì hắn cũng sẽ an toàn.

104

Thuốc của Jungkook với những người khác có vài thành phần không giống nhau, chẳng hạn như thuốc cầm máu. Kim Taehyung nghiên cứu rất lâu, điều chế thất bại cũng rất nhiều lần mới có thể cho ra một loại thuốc đưa cho cậu.

8

" Trên người phải mang theo thuốc, đèn pin, cục sạc dự phòng và cả điện thoại, không được tách rời. Còn nữa, chú ý an toàn" Lúc Jeon Jungkook giơ tay lấy thuốc, Kim Taehyung vô thức nắm lấy tay cậu, ngón cái như có như không xoa nhẹ lên làn da mềm mại của cậu.

71

Mấy ngày hôm nay hắn đã rất lo lắng, không thể ngủ được, nhưng khi ngón tay chạm vào người Jungkook, dù chỉ là trong tích tắc nhưng hắn vẫn cảm thấy thật nhẹ nhõm, mọi lo lắng đều tiêu tan sau cái chạm nhẹ.

Jeon Jungkook có lẽ không biết, mình chính là tim gan của Kim Taehyung. Dốc sức sắp xếp cho Jungkook chu toàn, chuẩn bị thuốc cho cậu, những lời cần nói cũng đã nói hết, hắn mới có thể yên lòng để Jungkook tách rời mình.

Cái chạm kia khiến lòng hai người vừa thỏa mãn vừa bất an, Jeon Jungkook vô thức run lên đến quên cả giãy giụa.

" Đi đi, trở về nghỉ ngơi sớm" Đây là lần đầu tiên Kim Taehyung nói nhiều như vậy, còn nhếch miệng nở một nụ cười với cậu.

Chỉ đơn thuần là nụ cười chúc cậu đi chơi vui vẻ hay là còn có ý nghĩa gì khác?

...

Buổi sáng tám giờ, khi cả đoàn xuất phát, Kim Taehyung lại không ở trong Sonkyung. Jeon Jungkook ngó nghiêng một hồi chỉ thấy hai bác sĩ được cử đến để đi cùng bọn họ, mà không thấy Kim Taehyung đâu.

Cô gái không biết Jungkook nghĩ gì, thấy cậu vẫn đứng ngơ ngác, tưởng đang tìm chỗ ngồi, cô vội đứng lên vẫy vẫy tay " Jungkook..."

Gọi hai lần Jungkook mới phản ứng, cậu gật đầu tiến đến chỗ cô ngồi xuống.

" Cậu đứng ở trước cửa đang tìm gì vậy?" Cô gái muốn nói chuyện với cậu liền hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!