Chương 32: Tâm Tư Của Jungkook

Tem @hong_khuong106

___

Trằn trọc tận nửa tiếng mới ngủ được, Jeon Jungkook bị chuông tin nhắn làm cho giật mình tỉnh giấc. Cậu cựa quậy vùi mặt vào trong gối một lúc mới mở tin nhắn ra.

Bác sĩ: Trưa ăn ngon không?

47

Jungkook: Ăn ngon cái rắm!

64

Kim Taehyung vừa tới khách sạn, không quản mệt mỏi nhắn tin cho Báo nhỏ muốn hỏi xem cậu đã ăn đồ ăn mình đưa chưa, vậy mà nhắn xong bị cậu chửi một câu, khiến hắn phải cau mày.

Kim Taehyung liền kết nối cuộc gọi, nhưng bị Jeon Jungkook vô tình tắt máy. Hắn buồn bực thở dài, lo lắng cậu lại bị gì, không yên tâm gọi cho bạn của cậu.

Sanco vốn nổi tiếng là người không kín miệng trong cả đám, cậu ta liền kể hết tất tần tật về chuyện vừa mới xảy ra ngày hôm nay, vụ bị đổ oan sửa kịch bản, còn bị cô giáo đuổi ra khỏi lớp đều kể toàn bộ, không sót chữ nào.

59

Kim Taehyung nói cảm ơn, nhưng vẫn không nghe được những điều mình muốn nghe.

Toan gọi lại cho Jungkook thì bất ngờ mẹ Kim gọi tới, hỏi han đủ chuyện mới vào vấn đề chính " Trưa hôm nay con làm đồ ăn cho Jihan phải không? Thấy thằng bé khen quá trời"

4

Kim Taehyung ậm ừ đáp lại, sau đó nói mình bận liền cúp máy.

Vậy là hắn biết lý do vì sao Báo nhỏ không chịu nghe điện thoại của hắn rồi.

53

Kim Taehyung gửi tin nhắn sang.

Bác sĩ: Hôm nay tôi đi gấp nên không thể tự tay mang đến, nên tôi đưa cho một cô bé nói giao tận tay cho em, chẳng lẽ em không nhận được sao?

Biết mà vẫn còn muốn hỏi cho cặn kẽ thì chỉ có bác sĩ Kim mới như thế.

Chưa đợi Jungkook trả lời, Kim Taehyung đã bị thầy Alex thông báo là cùng nhau đến trung tâm bệnh viện dự họp khẩn cấp.

Điện thoại Kim Taehyung không mang theo, trên đó có hơn mười mấy cuộc gọi nhỡ mà hắn không thể nhận.

Tám giờ sáng, bởi vì nhận được thông báo tối nay sẽ lại xuất hiện cơn bão, các bác sĩ và đội ngũ cứu trợ liền mặc đồ bảo hộ, lục đục chạy đến khắp nơi để di dời người dân qua nơi an toàn. Kim Taehyung bận rộn tới nửa đêm, mặc cho mưa xối xả đau rát cả người... Nhưng tính mạng là trên hết, bọn họ không thể bỏ mặc người dân được.

Gió lớn làm đổ cây ven đường, khiến xe cộ không thể đi lại, bác sĩ và đội cứu trợ không thể trở về, chỉ có thể dựng trại để tránh bão, nửa đêm ai cũng không dám ngủ, tiếng gió thổi vù vù như muốn cuốn bay cả mọi thứ đi, Kim Taehyung vuốt mái tóc đã ướt nhẹp thầm lo lắng, sợ Jungkook sẽ gọi đến mà mình lại không thể nhấc máy.

Ba ngày trôi qua, xe tải vận chuyển, dọn dẹp hết cây đổ ven đường cản trở giao thông. Thiên tai hôm nay tuy không chết người, nhưng vẫn có nhiều người bị thương vì bị cây đè trúng. Bác sĩ lại một phen bận rộn chữa trị, không có ngày nào được nghỉ ngơi đàng hoàng.

Quầng thâm dưới mắt Kim Taehyung lộ rõ, nhưng hắn vẫn phải thực hiện ca phẫu thuật nối xương cho bệnh nhân bị gãy chân.

Jeon Jungkook tại Hàn Quốc xa xôi kia, nhận được tin nhắn đính chính của Kim Taehyung, cậu đã vơi giận một chút, nhưng nghĩ đến tên Do Jihan kia được hời một món lớn, lại thấy không cam lòng. Lúc đang tính gọi điện cho bác sĩ, vậy mà hắn lại không nghe máy, chuông vẫn reo, Jeon Jungkook kiên nhẫn gọi hơn mười mấy cuộc nhưng không thấy đáp lại. Nghĩ rằng hắn bận rộn nên thôi.

Nhưng liên tục một tuần, không có người bắt máy mà di động vang lên giọng nói phụ nữ quen thuộc thuê bao, Jeon Jungkook bắt đầu lo lắng không biết Kim Taehyung có xảy ra chuyện gì không.

11

Hơn một tuần nay, Jeon Jungkook như người mất hồn, ăn không ngon ngủ không yên, cũng không có hơi sức đâu để xử lý Do Jihan nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!