Chương 31: Diễn Và Tát Thật

Tem Liann2209

____

2

Bị Jeon Jungkook vỗ bàn, thầy giáo cũng lười quản nữa, tiếp tục giảng bài, dù sao thì Do Jihan người ta cũng không truy cứu, ông nói cũng vô dụng.

Kang Jihyun vỗ vỗ vai Jeon Jungkook nói " Cảm tạ lão đại cứu giúp"

Jeon Jungkook hừ lạnh.

Sanco chọc chọc lên vai Jungkook nói nhỏ " Mau vào group chat"

Jeon Jungkook lấy điện thoại ra, không thèm đọc tin nhắn, cậu thừa biết bọn họ đang nói gì, cậu liền soạn một câu " Còn không câm miệng... Muốn trở thành con muỗi phải không?"

14

Đám Sanco "..." không dám ho he nửa lời. Dư âm Jeon Jungkook dùng tay đập bàn vẫn còn xót lại, không ai muốn trở thành 'con muỗi' thứ hai đâu.

Lúc này mới yên ổn. Jungkook liếc kịch bản trên bàn, đã được Do Jihan đánh dấu cái nào cậu diễn cái nào mình diễn. Nhìn một hồi lâu, đợi tiếng chuông ra chơi vang lên, Do Jihan mới nín khóc, tự mình lau nước mắt ướt nhẹp khiến Gikwang nhìn mà đau lòng vô cùng.

115

" Muốn đối diễn? " Hiếm lạ khi Jeon Jungkook mở miệng nói chuyện trước.

3

Nếu không phải vì bác sĩ nào đó nói phải cố gắng học, thì cậu sẽ chăm chú xem kịch bản sao? Mơ tưởng!!!

Do Jihan ngạc nhiên nhìn cậu, tuy có hơi tức giận vì dấu hôn đầy nghi ngờ kia, nhưng học vẫn phải học, không thể để cảm xúc cá nhân chiếm quá nhiều.

178

Y gật đầu đọc trước lời thoại, biểu cảm trên mặt vô cùng phong phú, chắc là phải luyện tập rất nhiều. Jungkook cũng đọc lời thoại của mình, của cậu rất ít lời thoại, chỉ có biểu cảm và hành động kèm theo là nhiều... Jeon Jungkook cười khẩy nói cô giáo cũng biết chọn kịch bản đấy! Biết cậu sẽ không đọc nghiêm túc, toàn để cậu thực hiện những cái khó. Hừ.

Do Jihan chỉ xuống đoạn sau khi cãi nhau, Lee Yoo Bin (vai của Jeon Jungkook) tát lên mặt Park Soo Jin (vai của Do Jihan)

214

" Đoạn này, cậu đánh thử xem"

31

Jeon Jungkook nhíu mày không muốn chạm vào mặt Do Jihan sợ bẩn tay, nên chỉ đánh vào trong không trung.

Do Jihan thấy cậu không đánh thật liền không vui nói " Diễn là phải thật mới có điểm, cậu không cần ngại đâu"

134

" Ngại??..." Jeon Jungkook cười khinh thường, đúng là cậu ngại, nhưng cái cậu ngại là ngại bẩn tay chứ không phải không dám đánh.

44

Bốn tiết học cuối cùng cũng kết thúc, Jeon Jungkook theo bản năng muốn chạy đến văn phòng của người nào đó, cậu liền khựng lại chửi " Chết tiệt"... Vậy mà quên mất, giờ này bác sĩ đã xuất phát đến sân bay rồi.

30

Jungkook buồn chán nghịch điện thoại trong tay, chờ đồ ăn của mình được mang đến. Bác sĩ đã hứa với cậu là sẽ cho người đưa qua, nhưng chờ hơn 15 phút vẫn không thấy có người nào tìm đến mình, cậu cũng lười gọi lại, nghĩ rằng bác sĩ bận bịu có lẽ đã quên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!