Tem vanteseagul
____
" Có chuyện gì xảy ra vậy?"
Jungkook nắm lấy cằm Kim Taehyung, nhìn đôi mắt đang nhắm nghiền của hắn, đôi mày cũng nhíu chặt lại tựa như xảy ra chuyện gì đó rất khủng khiếp.
Kim Taehyung không đáp lại lời cậu, hắn tiếp tục ôm bồn cầu nôn khan.
Jungkook quay đầu liếc người đàn ông trung niên đang đứng đó đầy tức giận, cậu hùng hổ bước đến nắm lấy vạt áo trước ngực ông gằn giọng nói " Ông vừa mới làm gì? Mau nói"
23
Nếu không phải nể mặt ông ta bằng tuổi cha cậu, thì cậu sớm đã đánh ông ta một trận rồi.
Nhưng người đàn ông lại chẳng hiểu cậu nói gì, chỉ liên tục bắn tiếng anh liên thanh, Jeon Jungkook cũng chẳng muốn nghe.
1
" Jungkook..."
Đầu Kim Taehyung choáng váng, tai ù ù không nghe rõ, chỉ thấy Jungkook đang muốn đánh người, hắn cố gắng khắc chế giọng điệu run rẩy của mình, gọi một tiếng.
Nghe tiếng gọi, Jungkook hừ lạnh buông tay " Chút nữa sẽ tính sổ với ông sau"
55
Cậu lại ngồi xuống cạnh Kim Taehyung, nhìn hắn nôn không ra thứ gì hết, cậu rút khăn giấy lau miệng, lau mồ hôi trên trán Taehyung, hỏi " Anh bị đầy bụng sao?"
6
Kim Taehyung ngồi bệt xuống đất, cả người co giật từng đợt khiến Jungkook càng thêm sợ hãi, cậu không phải bác sĩ, không biết phải làm gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn Kim Taehyung mặt mũi nhăn lại đầy khó chịu.
Thầy Alex rất hối hận vì đã kể chuyện kia cho Kim Taehyung, ông tưởng rằng Taehyung đã có thể chấp nhận được quá khứ, nào đâu Kim Taehyung lại bài xích dữ dội, sợ điếng người, toàn thân bủn rủn... Chẳng khác nào năm đó.
103
Ông không dám đến gần để dìu Taehyung ra ngoài, bởi vì mỗi khi Kim Taehyung bị như thế, sẽ không để người khác tiếp xúc với mình, mặc kệ sự đau đớn, khó chịu cuộn trào trong dạ dày và cả sự sợ hãi giằng co trong đầu óc khi phải nhớ lại cái quá khứ đầy ghê tởm kia.
Cứ nghĩ Kim Taehyung sẽ trải qua nổi dằn vặt này một mình như năm nào... Nhưng Jeon Jungkook lại chạy vào, cậu không chỉ tiếp xúc được với hắn ở cự ly gần, còn có thể trực tiếp đụng vào người mà không bị hắn bài xích, dị ứng. Thầy Alex thoáng tìm thấy hy vọng, tính toán muốn nói với Jungkook liền bị cậu nhóc hung dữ nắm lấy áo nói gì đó. Hai người mỗi người nói một câu mà không hiểu người còn lại nói gì, ông nghĩ rằng bản thân sẽ bị đánh một trận, may là Kim Taehyung kịp thời cản lại.
" Có thuốc hay không?" Cố gắng nâng thân hình cao lớn hơn mình một cái đầu đứng dậy, Jungkook sờ trên người hắn tìm thuốc nhưng lại không có.
1
Khó khăn lắm mới dìu được Kim Taehyung nặng muốn chết tới giường, Jungkook mỏi mệt vuốt mồ hôi, chân và tay cậu cũng không lành lặn, nếu không cũng chẳng phải hành hạ cậu phải chật vật theo Kim Taehyung như vậy.
Để Taehyung nằm trên giường, Jungkook định lấy quần áo sạch sẽ để hắn thay, nhưng tay bị Kim Taehyung bóp chặt không chịu buông ra, Jungkook bị đau nhưng không phản ứng lại, cậu nhìn thầy Alex chỉ:
" Ông!... Lấy áo trong tủ bên kia"
76
Sợ ông không hiểu, cậu lại chỉ lên áo của mình diễn tả.
Thầy Alex gật đầu mở tủ lấy một bộ thoải mái mang đến trước mặt Jungkook, ông cũng quên luôn thái độ xem mình như người hầu của Jungkook.
34
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!