Edit: Vũ Quân
Bản edit đăng duy nhất tại wattpad Vũ Quân các nơi khác đều là ăn cắp
Thư Lãng vẫn ở trong hội thể dục Trương Nhược Chanh liền rời khỏi, cô không giống Kiều Tê muốn đón người mới đến, cho nên muộn mấy ngày cô mới trở về trường học.
Đầu tiên nhìn thấy Kiều Tê cô đã ném ra một quả bom chấn động...
"Kiều Kiều, tớ và Phùng Dật Luân ở bên nhau."
Lúc này trong ký túc xá chỉ có hai người các cô, Kiều Tê đang nhắn tin Wechat với Khúc Ức Hành, nghe vậy cô lập tức buông di động: "Khi nào?"
Ngón tay Trương Nhược Chanh nắm lấy mép váy : "Thất Tịch......"
"Cậu ta tỏ tình?"
"Ừ.... Ngày hôm sau bọn tớ còn gặp mặt."
Đôi mắt Kiều Tê trừng lớn:
"Vậy nghỉ hè các cậu..?"
"Không có, không có."
Hai tay Trương Nhược Chanh làm một dấu X.
"Tớ muốn nói.... Ừ.... Anh ấy muốn hẹn cậu và Khúc Ức Hành ăn cơm."
Cùng lúc đó, điện thoại trên mặt bàn Kiều Tê rung rung.
[Kiều Kiều, Phùng Dật Luân hẹn chúng ta đi ăn cơm, bạn cùng phòng của em đã nói với em rồi chứ?]
[Mới vừa nói, cậu ta cũng bảo anh à]
[Bọn họ hình như cùng nhau tới.]
Phùng Dật Luân vừa trở về đã tuyên bố khắp nơi anh có bạn gái, hiện tại chắc đã chạy đến ký túc xá cách vách.
Kiều Tê cong môi.
[Được, vậy các anh nhớ đúng giờ đó]
Không quá hai ngày, bốn người cùng nhau ăn cơm tối bên ngoài trường học.
Trong bữa tiệc, Khúc Ức Hành nói Phùng Dật Luân gần đây gặp ai cũng khoe mình đã thoát kiếp độc thân, anh nói sinh động như thật, hai cô gái nghe đến thích thú.
Trương Nhược Chanh sau khi cười xong, lại nghiêng đầu nhìn người bên cạnh, rõ ràng vẻ mặt có chút mất tự nhiên, buồn bực nói: "Trước đây anh quen rất nhiều bạn gái chẳng lẽ đều sẽ như vậy?"
Khúc Ức Hành đá chân dưới bàn, mặt không đổi sắc nói: "Cô đừng nghe cậu ta khoác lác."
Phùng Dật Luân mạnh miệng: "Không phải khoác lác."
Trương Nhược Chanh như suy tư điều gì, Kiều Tê lại không hiểu gì cả.
Bốn người tính tiền ra cửa.
Khúc Ức Hành ôm Kiều Tê đi ở phía trước, Trương Nhược Chanh và Phùng Dật Luân đi sau họ không xa.
Kiều Tê mơ hồ nghe được bọn họ đang tranh luận cái gì đó, cô dựng thẳng lỗ tai nghe lén, bỗng nhiên nghe được Phùng Dật Luân gọi hai người bọn họ, quay đầu lại thì nhìn thấy anh đang lôi kéo tay Trương Nhược Chanh, nói hai người muốn đi mua chút đồ để bọn họ đi trước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!