Chương 37: (Vô Đề)

Edit: Vũ Quân

Bản edit đăng duy nhất tại wattpad Vũ Quân các nơi khác đều là ăn cắp

Sau khi kết thúc bầu cử cho nhiệm kỳ mới, Kiều Tê thành công được bầu làm hội trưởng, ngay sau đó là chào đón kì nghỉ hè.

Mẹ Kiều là giáo viên sơ trung, chờ khi cả hai người đều nghỉ cô và mẹ trở về quê ở thành phố C.

Kiều Tê ở thành phố C đã hai tuần trong lúc ở đây cô chỉ có thể mỗi đêm chui vào trong ổ chăn trộm video call với Khúc Ức Hành.

Vốn dĩ thời gian video call mỗi ngày của hai người đều không dài Kiều Tê lại còn luôn muốn xem mèo.

Đêm đó cô trở lại thành phố A, đang video call với Khúc Ức Hành bàn bạc ngày mai gặp mặt ở đâu, Khúc Ức Hành lại nghe cô hỏi: "Cây Đậu đâu anh?"

"Tại sao em toàn tìm nó thế?"

Khúc Ức Hành bất mãn đá đá đám lông màu xám đang cuộn ở bên chân ngủ gà ngủ gật.

"Gọi nó đến đây đi."

"Muốn nhìn mèo như vậy à, không bằng ngày mai em tới nhà anh nhé!"

Kiều Tê nghẹn lời, qua một lát mới nói: "Không tiện đâu...."

"Mấy ngày nay trong nhà chỉ có một mình anh, ba anh hàng năm làm việc ở bên ngoài, mẹ anh đi du lịch với đồng nghiệp rồi."

"......"

Thấy cô có chút buông lỏng, Khúc Ức Hành dẫn dắt từng bước một:

"Thế nào, có tới không?"

Lúc này thật ra anh đã vội vàng không ngừng đem Cây Đậu ôm vào trong ngực, trốn sau lưng nó, từ phía sau cầm móng vuốt của nó vẫy vẫy về phía camera, bóp giọng làm bộ làm tịch nói:

"Kiều Kiều, Kiều Kiều, mau tới vuốt ve ta đi."

Kiều Tê phụt một tiếng bật cười:

"Anh muốn em vuốt anh... Hay là vuốt mèo?"

Khúc Ức Hành từ phía sau chui ra, xuất hiện song song cùng Cây Đậu trên màn hình: "Em cảm thấy ai đáng yêu thì vuốt người đó."

"Vậy chắc chắn là Cây Đậu."

Mí mắt Kiều Tê cong cong.

Ngày hôm sau, Khúc Ức Hành lái xe tới đón cô.

Kiều Tê vừa mới lên xe, người còn chưa kịp ngồi ổn đã bị Khúc Ức Hành cúi người đè ép, đầu lưỡi của anh với vào trong miệng cô, đôi tay cũng tiến vào trong vạt áo bóp eo cô:

"Rất nhớ em"

Đã lâu chưa hôn môi, bây giờ cảm giác có chút xa lạ, mang đến cho hai người kích thích so với trước kia càng thêm mãnh liệt, dường như Kiều Tê đã ướt trong nháy mắt.

"Sẽ bị người khác nhìn thấy..........."

Giữa tiếng thở dốc, cô thẹn thùng nói, nhưng đẩy như thế nào người phía trên vẫn bất động.

Thật lâu sau, Khúc Ức Hành buông cô ra, dùng ngón cái lau đi sợi chỉ bạc trên khóe miệng cô, lúc này anh mới ngồi thẳng thân mình khởi động ô tô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!