Chương 29: Cô mặc như vậy tới làm sao?

Editor: @huyennn

Beta: @Tranh Tử

Du Uyển cùng Lục Tử Khiêm ly hôn, tin tức này nhanh chóng từ trong nhà chính Lục gia truyền ra ngoài.

Tất cả mọi người đều rất khiếp sợ, bao gồm cả Lục thái thái, nhưng Lục Vinh tại Lục gia có quyền uy tuyệt đối, chuyện hắn cho phép, người khác nghĩ khuyên can cũng vô dụng, những người hắn cấm bàn luận, thí dụ như Du Uyển, liền không ai dám ở ngay trước mặt hắn nhắc lại một câu.

Năm mới ở Lục gia trôi qua trong bầu không khí quỷ dị.

Du gia năm nay cũng không được hạnh phúc lắm, nhớ ngày đó Du Uyển gả đến Lục gia, nhiều người vây quanh bợ đỡ, bây giờ Du Uyển ly hôn, mặc dù Tống thị đưa ra lý do rất thể diện, nói cái gì mà vợ chồng không đồng quan điểm, đám láng giềng lại dồn dập suy đoán có phải là Du Uyển đã làm sai điều gì, bị Lục gia đuổi đi. Lời đàm tiếu càng nhiều, êm tai hay khó nghe đều có, Tống thị trong lòng tức giận sinh một trận bệnh, Phượng Thời, Phượng Khởi cũng không muốn ra khỏi cửa.

Ai cũng có thể trốn đi, duy chỉ có Du Uyển không thể tránh, mẫu thân thì bệnh, trong nhà mua gạo mua thức ăn mua thuốc, đều là nàng đi làm kiếm tiền.

Dù sao Du Uyển cũng là người đã chết qua một lần, lại càng biết được các loại ổ sói bên trong Lục gia, so với những sóng to gió lớn kia, một chút lời đồn đại vô căn cứ thì tính là gì. Mỗi ngày, nàng ăn mặc sạch sẽ đi ra ngoài, đi qua ngõ nhỏ với những phiến đá xanh, gặp được láng giềng hiền lành liền cười lên tiếng chào hỏi, gặp được những người lời nói lạnh nhạt, Du Uyển coi như không nghe thấy.

"Nương, tới giờ uống thuốc rồi." Ngày hôm đó, như thường lệ, sau bữa cơm trưa, Du Uyển nấu thuốc xong bưng đến bên giường cho mẫu thân.

Tống thị sắc mặt tiều tụy, nhìn thấy nữ nhi thì chỉ thở dài...

Du Uyển giúp mẫu thân uống thuốc, thấp giọng thương lượng: "Nương, sáng mai cửa hàng lớn nhỏ trong thành đều sẽ bắt đầu khai trương, tiệm may của chúng ta cũng tiếp tục mở? Người cứ an tâm dưỡng bệnh, những việc khác để con làm."

Tống thị lo lắng hỏi nữ nhi: "Thế nào, con cùng Đại thiếu gia ly hôn, vậy việc làm bên Tứ Gia cũng mất sao?"

Làm may vá quá mệt mỏi, Tống thị không khỏi nhớ đến tiền lương của nữ nhi, nàng chỉ hi vọng nữ nhi có thể thoải mái chút, đừng giống như nàng mỗi ngày đối mặt với kim khâu, mới ngoài ba mươi đã hỏng một đôi mắt.

Du Uyển đảo tròng mắt, thấp giọng nói: "Con cũng không biết."

Hợp đồng còn nửa năm, Du Uyển cũng không biết Lục Quý Hàn nghĩ như thế nào, ở sâu trong nội tâm, Du Uyển vẫn hi vọng Lục Quý Hàn hủy bỏ hợp đồng, như vậy nàng có thể một bên giúp mẫu thân làm công, một bên đến tiệm bán quần áo khác nhận lời mời, mặt khác tìm một công việc thiết kế thời trang. Còn điều kiện trao đổi trước khi rời đi Lục gia giữa nàng cùng Lục Quý Hàn, chỉ cần Lục Quý Hàn yêu cầu, Du Uyển sẽ thực hiện, nhưng nàng hi vọng Lục Quý Hàn chỉ cần người nàng, đừng can thiệp vào cuộc sống của nàng.

Hai mẹ con đều có nỗi lo lắng riêng, em trai lớn của Du Uyển là Phượng Lúc chạy đến, sắc mặt có vẻ soi xét nhìn Du Uyển: "Tỷ tỷ, có vị Chu tiên sinh tìm tỷ, hắn nói hắn là quản lý tiệm bán quần áo Cẩm Vinh."

Du Uyển kinh ngạc đứng lên.

"Người nào?" Tống thị cũng nhớ tới.

Du Uyển vội vàng giữ mẫu thân lại, cẩn thận giải thích qua thân phận của Chu quản lý, Du Uyển để mẫu thân nghỉ ngơi thật tốt, nàng cùng đệ đệ đi tới tiệm may ở phía trước.

Chu quản lý gần ba mươi tuổi, khuôn mặt tuấn tú, mặc một bộ âu phục màu đen, đang nghiêm túc tường tận xem xét một số mẫu áo treo bên trong cửa hàng. Nhìn thấy Du Uyển, Chu quản lý lễ phép mỉm cười chắp tay hướng Du Uyển: "Du tiểu thư, chúc mừng năm mới."

Du Uyển đã lâu không nghe người ta gọi nàng "Du tiểu thư", xưng hô lạ lẫm làm cho nàng hơi sững sờ, lập tức hướng Chu quản lý chào hỏi, một bên mời Chu quản lý ngồi xuống, một bên sai bảo đệ đệ đi bưng trà.

Chu quản lý khoát khoát tay, với Du Uyển cười nói: "Không cần làm phiền, ta theo lệnh Tứ Gia tới, là muốn cùng Du tiểu thư thương lượng về hợp đồng của tiểu thư với cửa hàng trong nửa năm còn lại, nói xong liền cáo từ."

Du Uyển trong lòng căng thẳng, hỏi: "Ý của Tứ Gia là?"

Chu quản lý ho khan một cái, hơi có vẻ lúng túng nói: "Tứ Gia trước đó cùng tiểu thư ký hợp đồng, kỳ thật người nhà mới được hưởng đặc thù ưu đãi, tiểu thư chắc cũng rõ?"

Du Uyển gật gật đầu.

Chu quản lý thấy nàng hiểu được, tiếp tục nói: "Hợp đồng còn lại nửa năm, nhất định phải thực hiện, nhưng hiện tại tiểu thư cùng Tứ Gia không phải thân thích, Tứ Gia quyết định sửa hợp đồng, định tiền lương của tiểu thư là mỗi tháng một trăm khối, về sau dựa theo hiệu suất công việc, đồng thời hủy bỏ trích phần trăm ưu đãi, không biết tiểu thư có ý kiến gì với sửa chữa này?"

Du Uyển không chút do dự gật gật đầu, một trăm khối cũng rất nhiều, Lục Quý Hàn cho nàng quá nhiều, nàng cầm lấy ngược lại cảm thấy bất an.

"Còn có một việc, cửa hàng còn có hai nhà thiết kế, bọn họ đều làm việc tại tầng hai của tiệm, mỗi sáng sớm chín giờ đi làm, năm giờ chiều tan tầm, Tứ Gia hi vọng Du tiểu thư cũng có thể đi làm trong tiệm, có đôi khi khách hàng cần chỉnh sửa trang phục tại chỗ, nhà thiết kế nhất định phải có mặt." Chu quản lý đưa ra điều kiện thứ hai.

Điều kiện này rất hợp lý, Du Uyển không có không chấp nhận, trước đó nàng không cần đi đến tiệm, đó là bởi vì nàng là đại thiếu phu nhân Lục gia.

Đàm phán rất thuận lợi, Chu quản lý lấy ra hai phần hợp đồng, mời Du Uyển ký tên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!