Niên Khai Điềm hồi phủ lập tức lấy mấy thứ linh tinh mình mua treo đầy trên người Lương Tuấn Hy xuống, chạy đi tặng Hứa Bộ Nam. Lương Vân Kha giận đến nghiến răng nghiến lợi, để đại ca hắn mang đồ vất vả như vậy lại một món cũng không tặng cho đại ca hắn. Đúng là vô lương tâm!
-
--Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển---
Đến tối, Thủy gia bày yến tiếp đãi mọi người trong tiêu cục, Thủy thượng thư ngồi ở chủ vị liền tục ha hả cười kính rượu. Thủy phu nhân cũng vui vẻ cười đến tít mắt nhìn Hứa Bộ Nam.
"Lão gia, xem ra nữ nhi nhà chúng ta rất thích Hứa công tử."
"Vậy phu nhân xem xem nên gả ai cho hắn mới tốt." Thủy thượng thư ghé sát bên tai phu nhân nhà mình thấp giọng hỏi. Hắn có rất nhiều nữ nhi, nhưng vì để phòng ngừa vạn nhất chừa đường lui sau này cho mình nên không muốn toàn bộ đều gả cho quan gia, vì vậy hắn mới chọn Hứa Bộ Nam.
Niên Khai Điềm ngồi đó nhìn đám nữ nhân mỹ mạo lâu lâu lại liếc mắt đưa tình với Hứa Bộ Nam mà trong lòng khó chịu vạn phần. Ai nấy đều xinh đẹp như thế, càng nhìn càng để người khác đố kỵ đỏ mắt. Cũng may là hắn không tham luyến nữ sắc, chỉ là đám nữ nhân này đều đoan trang thục nữ không động thủ động cước thô lỗ giống nàng a! Đây chính là đức hạnh mà hắn thích, bảo nàng không lo lắng sao được!!!
Nhìn trang phục đẹp đẽ hoa lệ của bọn họ, nàng lại nhìn sang thân trang phục của mình, ngao ngán thở dài thường thượt. Bất quá nàng cũng không tiếc nuối nữa, sau chuyến áp tiêu này mới thục nữ trở lại đi, giờ thì vẫn phải như vậy.
Thủy Ảnh Tư nhìn thấy Niên Khai Điềm có vẻ không vui, hắn ngồi đối diện nàng nâng ly rượu lên nói: "Niên cô nương lần đầu đến phủ đệ, tiếp đãi không chu đáo, có chỗ nào không vừa ý cứ lên tiếng a."
"Đa tạ." Niên Khai Điềm đưa ly rượu hướng hắn kính một cái rồi nàng ngửa cổ uống hết.
Đám thiên kim của Thủy gia ai cũng che miệng bàn tán, tuy nói rất nhỏ không thể nghe được nhưng nhìn ánh mắt cũng thấy được sự khinh thường. Bất quá nàng mặc kệ họ, đời trước nàng giống như họ, đến cùng không bảo vệ được bất kỳ người nào bên cạnh mình.
Thủy thượng thư cùng phu nhân vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Thủy Ảnh Tư. Bọn họ vốn nghĩ hắn đoạn tụ, bởi đến giờ phút này không hề có nữ nhân nào mà hắn chịu nhìn một cái chứ đừng nói là chủ động trò chuyện. Bọn họ cũng thử hết không ít nữ nhân, từ tầng lớp quý tộc quan lại đến nha hoàn kỹ nữ cũng vô ích. Hôm nay hắn cư nhiên chủ động rồi, không uổng công bọn họ giữ Niên Khai Điềm lại làm khách a!
Thủy thượng thư cao hứng nói: "Niên tổng tiêu đầu, lệnh thiên kim quả nhiên hơn người không biết trong người đã có hôn phối?" Hắn nói cũng không thấy ngại khi bản thân thực sự nhìn không thấy hơn người điểm nào, bất quá chỉ cần để nhi tử của hắn chú ý vậy liền đã là hơn người rồi.
Niên Sở Hoằng cố gắng nuốt ngụm rượu vừa uống vào trong cổ họng xuống bụng, rồi mới đáp: "Hiện vẫn chưa." Hôn sự của nữ nhi vẫn là mối lo lắng của phu thê hắn, vậy mà giờ đây là lại có người đến cầu thú a. Hắn phải giải quyết thế nào mới phải?
"Vậy quá tốt rồi." Thủy phu nhân cũng giấu không được vui sướng mở miệng nói: "Khuyển tử nhà chúng ta cũng không có. Nhìn tuổi xem như cũng tương xứng, không biết Niên tổng tiêu đầu có nguyện ý gả lệnh thiên kim đến đây hay không?"
Niên Sở Hoằng còn chưa mở lời từ chối đã nghe hai chữ "không được" bay ra từ miệng của Hứa Bộ Nam cùng Lương Tuấn Hy. Mọi người đồng loạt đảo mắt dừng trên người bọn hắn. Phản ứng lớn như vậy, không lẽ...
"Bộ Nam, Tuấn Hy, các ngươi thất lễ như vậy, còn không mau hướng thượng thư phu nhân bồi tội." Niên Sở Hoằng hiểu bọn họ, nhưng cũng không nên có phản ứng như vậy, trước sau gì hắn cũng từ chối cơ mà, nhanh miệng như thế làm gì =.=
Hai nam nhân bất đắc dĩ ôm quyền bồi tội trong lòng cực kỳ không cam >"<
Thủy phu nhân miệng thì nói không sao, nhưng lòng lại rất khó chịu. Niên Khai Điềm là nữ tử đầu tiên nhi tử của nàng nguyện ý bắt chuyện, bằng mọi giá, nàng nhất quyết không buông tha.
Niên Khánh Tụ bật cười phá bỏ không khí quái dị nơi này: "Thủy phu nhân có điều không biết, đại ca cũng chỉ có mỗi Điềm Điềm là nữ nhi mà thôi, thế nên tuyệt không thể gả ra ngoài."
Thủy phu nhân nghe vậy nụ cười trên môi có chút méo, "Vậy..." Nàng quay sang trượng phu, giận dỗi nói: "Lão gia, ngươi mau nghĩ cách đi, ta nhất định phải có nhi tức phụ này."
Thủy Ảnh Tư nhìn phụ mẫu mình một mắt tự tiếu phi uống nâng rượu lên chậm rãi thưởng thức. Hắn rất lười để ý những chuyện này, nhưng bảo hắn thú nàng... xem như cũng là một nha đầu hoạt bát có chủ kiến, đỡ hơn đám khuê nữ trong kinh thành rất nhiều. Hắn không có ý kiến!
Thủy thượng thư rất là bất đắc dĩ nói: "Chuyện này để từ từ bàn sau." Tay không quên vỗ vỗ vai phu nhân nhà mình trấn an. Hắn phải nghĩ cách trước đã, bọn họ còn lưu lại mấy ngày, không vội.
-
--Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển---
Huynh đệ Niên gia cũng không có nói gì nữa. Mọi người đều trầm mặc, không khí của yến tiệc cứ như vậy mà lạnh xuống. Lúc này Thủy Ảnh Diêu lại lên tiếng nói: "Niên cô nương được ca ca xem trọng như vậy, thiết nghĩ cũng là có chỗ hơn người, không biết ta có thể lĩnh giáo không?"
Niên Khai Điềm thụ sủng nhược kinh đến hầu như hóa tượng ngồi một chỗ không động, nghe bị điểm tên, mắt nàng lại nhìn đến nữ tử vừa nói chuyện. Nàng ta vận một thân phấn hồng tuyệt đẹp, thủ công tinh xảo, làn váy bay bay để những đóa hoa nhỏ màu trắng lay động tựa như thật vậy.
Lĩnh giáo? Nàng ta biết võ công?
"Không biết Thủy tiểu thư là muốn lĩnh giáo thứ gì?"
"Chúng ta thi tấu khúc được không?" Thủy Ảnh Diêu nhìn nàng bằng đôi mắt hàm tiếu. Mặc kệ nàng là được ca ca xem trọng thế nào, nhưng Hứa Bộ Nam là người nàng xem trọng, lại còn có thể để hắn vì nàng ta mở lời cự tuyệt ý của mẫu thân. Nàng muốn biết đến cùng dã nữ này lợi hại thế nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!