◎Bé con nựng bé mèo ~◎
Ngoại trừ những kiến thức trong truyện cổ tích, Bùi Dục Kỳ rất thiếu hiểu biết về thế giới bên ngoài.
Vì để bé con an tĩnh bước ra khỏi phòng đi lại nhiều hơn một chút, phơi nắng hít thở không khí trong lành nhiều hơn chút, Tiết Huệ Vũ tìm đủ mọi lý do để dẫn cậu ra vườn hoa chơi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cây cối màu xanh biếc, đóa hoa rực rỡ sắc màu, đám mây biến đổi nhiều kiểu.
Chim nhỏ bay lượn, ốc sên nhỏ sau cơn mưa, những chú kiến nhỏ cố gắng chuyển nhà....
Khung cảnh, sự vật lộng lẫy và huyền diệu trong thiên nhiên, khiến cho đứa trẻ từ khi còn bé đã ở lỳ trong căn phòng của mình là Bùi Dục Kỳ, dường như đã mở ra cánh cửa đến một thế giới mới!
Cậu bắt đầu tò mò, bắt đầu có tinh thần học hỏi, sẽ tò mò nhìn những chú bướm đang bay lượn nhảy múa, sẽ mới lạ nhặt những chiếc lá cây được quét lên màu sắc xinh đẹp trong vườn hoa, đi xung quanh sờ đông sờ tây một chút, dường như cái gì cũng hấp dẫn cậu...
Đúng vậy, trong lúc đột ngột Bùi Dục Kỳ đã thích vẽ!
Vốn là phong cách vẽ toàn đen đã dần dần sử dụng những màu sắc rực rỡ, như thể cả thế giới bắt đầu trở nên đầy màu sắc.
Thậm chí, sau khi bắt đầu khám phá thế giới, không thể tự kiềm chế mà học tập mê mệt, bắt đầu chủ động quấn lấy cô hỏi một vài vấn đề.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Mẹ, vì sao chim nhỏ phải ở trên cây?"
"Mẹ, vì sao trên lưng ốc sên lại có một cái vỏ cứng?"
"Mẹ, vì sao con kiến luôn cùng nhau ra ngoài vậy?"
"Mẹ, vì sao khi trời mưa thì không thể nhìn thấy mặt trời?"
"Mẹ, vì sao bị muỗi đốt sẽ bị ngứa?"
Trẻ con tuổi này ngây ngô hồn nhiên, vừa hay đang trong quá trình bắt đầu nhận thức, bắt đầu nắm bắt được nhiều khái niệm lớn nhỏ, số lượng, màu sắc, hình dạng, vì vậy bé con vừa học được những từ đơn phức tạp ở bên ngoài thì mỗi ngày đều có nhiều câu hỏi hỏi mãi không hết.
Những gì nhìn thấy, nghe được, nhớ được, cậu đều phải hỏi đi hỏi lại.......
Loạng choạng đi theo phía sau cô, mỗi câu mỗi chỗ đều mềm dẻo gọi "mẹ mẹ", túm tóc nhỏ buộc trên đầu cũng theo đó lắc qua lắc lại, hoàn toàn không nhìn thấy tính cách hướng nội và im lặng của mấy ngày trước đây đâu nữa, giống như một chú cún con biết bay vậy gâu ~
Tiết Huệ Vũ mấy lần bị những câu nói trẻ con với suy nghĩ bất thường, hiếm lạ kỳ quái của bé con nhà mình làm cho có chút lờ mờ, trong lúc nhất thời không biết nên trả lời thế nào.
Nhưng đối mặt với bé con thích hỏi tới ngọn ngành như vậy, Tiết Huệ Vũ một chút cũng không cảm thấy chán ghét và phiền nhiễu, ngược lại còn vui sướng vì bé con càng ngày càng có tinh thần học hỏi và nhiều vốn từ vựng hơn.
Vậy nên, mỗi khi cậu hỏi một vấn đề, mẹ đều sẽ khen ngợi và thừa nhận, ví dụ như khi bé con có thể nói được một câu tương đối dài, hoặc nói những từ mới học, đều sẽ lập tức tặng cậu một cái ôm và khen ngợi cậu, sau đó sẽ hùa theo nói thêm một lần nữa.
Cô sẽ nghiêm túc lắng nghe câu hỏi của cậu, vào lúc kiên nhẫn giải thích cho cậu, sẽ đồng thời suy một ra ba khuyến khích cậu suy nghĩ và quan sát các câu hỏi của bản thân nhiều hơn.
Loại phương pháp này đương nhiên có hiệu quả, sau khi Bùi Dục Kỳ biết rõ ràng rằng biểu đạt của cậu chính xác, trở nên có hứng thú nói chuyện hơn, đến nỗi mà còn học được một số câu hoàn chỉnh đơn giản nhanh hơn trong tưởng tượng của Tiết Huệ Vũ.
Nhưng lá gan vẫn nhỏ giống như trước đây, sẽ giật mình khi thấy những con ong vò vẽ khổng lồ bay quanh khu vườn, sẽ sợ đến mức nước mắt lưng tròng khi những sâu bọ có cánh nhỏ bay lên mặt.
Một ngày nọ có một chú mèo mướp nhỏ đi lạc xông vào, Bùi Dục Kỳ vốn nhát gan bị dọa sợ tới mức chạy trốn thật xa.
"Mẹ, trong bụi oa có con mèo!"
"Không phải bụi oa, là bụi hoa."
m tiết mở đầu "f", Bùi Dục Kỳ thường xuyên nói thành "h", Tiết Huệ Vũ sửa lại vài lần tuy sửa được, nhưng hễ căng thẳng lên thì miệng lại xoắn xít vào nhau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!