Mỹ nhân má đào mày liễu, tà áo tung bay trong gió, tay cầm một sợi roi dài xanh thẳm, đẹp tựa bức tranh sống động.
Ngược lại, nữ tử mặc áo xám đối diện, tay vác một cây côn nặng, trông lại có phần mộc mạc, thô kệch.
Đứng bên dưới đài tỷ thí, Tử La nhìn lên, nhận ra Dương Trâm Tinh, không khỏi lo lắng mà lên tiếng:
"Đã là Xà Cốt Tiên, e rằng Dương sư muội khó tránh nguy hiểm."
Tiểu sư đệ bên cạnh nàng thắc mắc:
"Xà Cốt Tiên thì có gì ghê gớm?"
Tử La khẽ lắc đầu, chậm rãi giải thích:
"Thái Viêm Phái xưa nay không hạn chế đệ tử tu luyện công pháp.
Chỉ cần không phải tà môn ngoại đạo, ai nấy đều có thể tự do chọn đạo mình sở trường.
Xà Cốt Tiên pháp rất hợp với nữ tử bởi nhẹ nhàng, tinh xảo.
Nhưng nếu vì thế mà khinh địch, ắt chuốc lấy thất bại."
"Ngoài ra, nếu ta không nhầm, Dương sư muội hiện tại mới chỉ đạt đến Trúc Cơ nhất trọng cảnh."
Mà Đoạn Hương Nhiêu, từ khi nhập môn, đã là Trúc Cơ trung kỳ.
Trên đài, Đoạn Hương Nhiêu đã vung roi đánh thẳng về phía Dương Trâm Tinh.
Xà Cốt Tiên thoạt nhìn chỉ như một sợi roi nhỏ mảnh, nhưng khi quất tới, lại mang theo luồng kình phong mạnh mẽ.
Dương Trâm Tinh lập tức né tránh.
Roi rơi xuống đất, lập tức đánh nứt một khe sâu trên nền đài.
Đám người dưới đài không khỏi hít một hơi lạnh.
"Ngươi tránh cái gì?"
Đoạn Hương Nhiêu bật cười, nói:
"Chẳng phải ngươi bảo muốn dựa vào thực lực của mình để trở thành đệ tử nội môn sao?"
Dương Trâm Tinh dừng bước, xoay người giơ côn, đáp lời:
"Ngươi nói nhiều quá."
Cây côn trong tay nàng bằng sắt, nhưng khi nàng múa lên, lại nhẹ nhàng như không hề có trọng lượng.
Nàng bất ngờ bổ ngang cây côn về phía chân Đoạn Hương Nhiêu, đối phương lập tức nhảy lên tránh né.
Nhưng ngay sau đó, côn đã xuất hiện phía sau lưng Đoạn Hương Nhiêu—thì ra chiêu trước chỉ là hư chiêu.
Đoạn Hương Nhiêu lại tránh được, thuận tay quất ngược roi lại, nhưng roi đã bị côn của Dương Trâm Tinh quấn lấy.
Đoạn Hương Nhiêu không hề tỏ ra tức giận, chỉ mỉm cười nhạt, dùng sức kéo mạnh.
Xà Cốt Tiên như có linh tính, lập tức siết chặt cây côn.
Dương Trâm Tinh thấy tình thế bất lợi, nhanh chóng nghiêng người né tránh, một tay giữ chặt côn, lùi về sau vài bước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!