Edit: Ngũ Ngũ
Reloader: Tiểu Bạch
Trên đường đối diện với Nam Đại, đi bộ hơn nửa tiếng, Kỷ Thiều cảm thấy mỏi chân, "Tìm xe ôm."
Thôi Ngọc gật đầu, "Được."
Hai người ở cổng tìm được một chú xe ôm nhiệt tình mời gọi, Thôi Ngọc ngồi lên trước, Kỷ Thiều ngồi phía sau hắn.
Gió rất lớn, thổi đến cơ mặt đau nhức, ngay cả mắt cũng không mở ra được, Kỷ Thiều kéo mũ áo sau lưng Thôi Ngọc, giúp cậu trùm lên, lấy tay giữ chặt.
Thôi Ngọc phía trước trong mắt lóe sáng, cậu chậm rãi cong cong khóe môi, mang theo ấm áp vui vẻ.
Sau một lúc, Kỷ Thiều đột nhiên có cảm giác bị chen chúc, hắn bị ép sát chặt vào Thôi Ngọc, giống như phía sau hắn còn chen lên thêm một người.
Một giây sau, Kỷ Thiều mạnh mẽ quay đầu lại, chỉ có đường sá trống trải.
Hắn ép lên Thôi Ngọc, dùng sức rất lớn, khoảng cách này rất ngả ngớn, bản thân Kỷ Thiều thấy không được tự nhiên, hắn chỉ muốn lui về sau, lại bị một lực lượng đẩy về phía trước.
Trán của Kỷ Thiều nổi gân xanh, đũng quần của hắn cọ sát vào mông Thôi Ngọc, trên xe ôm xóc nảy, không ngừng đỉnh đụng, ma sát đến cứng rắn.
"…"
Thôi Ngọc ngồi phía trước không nhúc nhích, mặc kệ cho Kỷ Thiều đỉnh lấy.
Kỷ Thiều hô hấp nặng nề, bầu không khí xấu hổ, hỗn loạn theo gió.
Thời điểm đến Nam Đại, cảm giác chen chúc sau lưng biến mất, Kỷ Thiều cúi đầu chỉnh lại áo lông lộn xộn trên người, có thể là do bị gió thổi.
Thôi Ngọc nhìn chăm chú vào Kỷ Thiều, ánh mắt nghiền ngẫm.
Kỷ Thiều ho một tiếng, "Cậu nhìn tôi làm gì?"
Hắn nhẹ nhàng khoan khoái vuốt vuốt mái tóc, dưới ánh mặt trời lộ ra nụ cười anh tuấn, "Bị ca mê hoặc?"
Thôi Ngọc cười cười, "Ừm."
Khóe miệng Kỷ Thiều co rút, hắn đút tay vào trong túi, nhấc chân đi thẳng về phía trước, khóe môi Thôi Ngọc cong cong, chậm rãi theo sau.
Hai người là lần đầu đi mua vé, không biết địa chỉ cụ thể, ở bên trong Nam Đại mò mẫm di chuyển.
"Tôi đi hỏi người ta."
Kỷ Thiều nói xong liền đi nhanh đến chỗ mấy bạn nam nữ đang tụ tập không xa ở đằng kia.
Thôi Ngọc mím môi đứng tại chỗ, mắt híp híp, lúc này có chút tối tăm phiền muộn.
"Hướng bên kia." Kỷ Thiều trở về, nói đùa, "Mỹ nữ ở Nam Đại thật nhiều, còn rất nhiệt tình."
Thôi Ngọc không đếm xỉa nói, "Vậy sao?"
"Thấy cô gái mặc áo màu vàng kia không?" Kỷ Thiều nhếch miệng, "Hỏi cậu có bạn gái hay chưa, còn xin số của cậu, Thôi Ngọc, tôi phát hiện cậu rất đào hoa nha."
Thôi Ngọc thờ ơ, cậu đột nhiên gọi, "Kỷ Thiều."
"Hả?" Kỷ Thiều ánh mắt dò hỏi.
Thôi Ngọc nói, "Tôi đi mua nước."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!