Edit: melbournje & Beta
-er: Chang
Quan Nguyên Bạch nói chuyện với cô xong liền tới nhà Thích Trình Diễn, mà Quan Tri Ý mới vừa làm chuyện đó, cũng không dám tới đấy nữa, mà chỉ có thể chậm rãi đi vào nhà.
Quan Nguyên Bạch không ở nhà Thích Trình Diễn lâu, nửa tiếng sau đã trở lại.
"Anh, hai người nói chuyện xong rồi sao?" Quan Tri Ý đón anh và ngồi xuống bên cạnh anh.
"Ừm."
"Cái đó, lúc anh vừa vào nhà anh ấy, anh Trình Diễn đang làm gì vậy? Có làm gì không thích hợp hay không?"
Quan Nguyên Bạch kỳ quái mà nhìn cô một cái: "Cái gì không thích hợp? Không phải cậu ta rất ổn sao."
Quan Tri Ý à một cái, có chút mất mát, xem ra cũng không có gì rồi.
"Vậy các anh bàn tới đâu rồi?"
"Có thể bàn tới đâu, đương nhiên là đem những hot search ác ý đó dìm xuống, cái gì mà bao nuôi chứ? Em gái anh mà còn cần bị……" Quan Nguyên Bạch dừng một chút, không tiếp tục nói, chỉ nói, "Thật là chê cười!"
"Đương nhiên là chê cười, bình luận của cư dân mạng, anh không nên tin."
Quan Nguyên Bạch hừ lạnh một tiếng, đột nhiên lại nói: "Lúc trước Trình Diễn ở công ty thật sự không giúp em cái gì sao?"
Quan Tri Ý tươi cười: "Nói nửa ngày mà anh vẫn tin sao, vậy anh hỏi anh ấy đi, không phải vừa rồi anh ở cạnh anh ấy ạ."
"Đương nhiên là có hỏi, nhưng chắc chắn cậu ta sẽ nói là không có. Nhưng nếu cậu ta lén giúp em, cũng không phải là chuyện kỳ lạ"
Quan Tri Ý bật cười: "Thật sự không có, không phải lúc trước em đã hứa rồi sao, chính là không cần mọi người giúp, em rất có nguyên tắc có được không."
"Đương nhiên cũng không cần có nguyên tắc như vậy." Quan Nguyên Bạch đột nhiên nói.
Quan Tri Ý sửng sốt: "Dạ?"
Quan Nguyên Bạch nhìn cô, giữa mày có chút ưu sầu: "Tiểu Ngũ, anh và ba không muốn cho em tham gia giới giải trí vì sợ nhất là những chuyện như ngày hôm nay. Hôm nay bị đám phóng viên tra hỏi, tay em cũng bị thương, em không biết sợ sao?"
"Trước kia không có…… Hôm nay là có người có ác ý muốn đối phó với em thôi."
"Nhưng nếu về sau em hot, được càng nhiều người biết đến, sẽ càng nhiều người có ác ý với em, hiểu không?" Quan Nguyên Bạch nói, "Em cho rằng anh không giúp em làm gì là vì sao, chính là vì anh không muốn em tiến sâu trong cái nghề này nữa, chính là không hy vọng em được nhiều người biết đến như vậy."
Quan Nguyên Bạch có thể làm vậy, bởi vì Quan Tri Ý mấy năm trước lăn lộn mãi cũng không hot gì, cho nên anh mặc kệ cô, không quản.
Nhưng hôm nay anh nhìn thấy video kia mà không khống chế được, anh có bóng ma tâm lý, bởi vì cuộc sống sinh hoạt của mẹ lúc trước cũng được bao ánh đèn vây quanh, mỗi tiếng nói cử chỉ đều bị phóng đại, cuối cùng vì không chịu nổi sức ép của dư luận, nên đã tự sát.
Tuy rằng anh biết Quan Tri Ý không có khả năng đi theo kết cục như vậy, nhưng anh vẫn sẽ lo lắng, sẽ sợ hãi……
"Anh, ba và anh lo lắng cái gì em đều hiểu." Quan Tri Ý nhớ tới người phụ nữ trong ký ức kia, nhàn nhạt cười một cái, "Thật ra hôm nay trong lúc bị phóng viên vây quanh em cũng nghĩ tới mẹ, em nghĩ, lúc trước mẹ bị nhiều người nghi ngờ kĩ thuật diễn, nghi ngờ nhân phẩm, nghi ngờ vậy nên lúc sinh hoạt chắc là bất đắc dĩ lắm, mẹ bị nhiều người đuổi theo mệt mỏi như vậy hẳn là rất khổ sở."
"Lúc đấy em cũng hơi buồn như vậy, nhưng cũng mau thôi. Ở trong mắt em, mấy cái đó không có quan trọng như vậy, em cũng sẽ không giống mẹ bị lời nói của người ngoài làm để tâm đến như thế, cũng sẽ không cô lập chính mình, cảm thấy cái gì sai thì không làm, cái gì đen cũng không thể có. Điều quan trọng đối với em mà nói, là em có thể đóng phim, em có thể nhào nặn ra một nhân vật."
Quan Nguyên Bạch cau mày nhìn cô: "Em thật sự nghĩ như vậy sao? Một khi đã chọn đi con đường này thì chắc hẳn tương lai sẽ có rất nhiều khó khăn, không phải chính em nói biến mất là có thể biến mất."
"Lòng em muốn cái gì em vẫn luôn rất rõ ràng." Quan Tri Ý vỗ vỗ vai Quan Nguyên Bạch, "Cho nên anh yên tâm đi, em sẽ ổn thôi, mặc kệ dù có chuyện gì xảy ra."
Quan Nguyên Bạch phát hiện ra những việc này trái lại còn an ủi Quan Tri Ý, trong lòng có chút chấn động. Anh vẫn luôn nghĩ là, năng lực thừa nhận của đứa em gái được mọi người bảo bọc trong lòng bàn tay từ nhỏ này sẽ rất kém cỏi.
Anh không nghĩ tới cô có thể thản nhiên mà đối mặt với những ngôn ngữ ác độc đó như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!